Tôi đã cố gắng làm việc thật tốt để tạo dựng sự nghiệp và đến năm 45 tuổi, có thể nói tôi đã thành công trong sự nghiệp. Cùng với sự đi lên ấy là sự gia tăng cân nặng của tôi, với lượng mỡ thừa lên tới 30 ký. Càng căng thẳng, tôi càng ăn nhiều nên mới có vòng 2 vĩ đại như thế. Thực ra, có mấy ai trong những người bận rộn dành thời gian “ra bạc ra tiền” của mình để luyện tập thể thao.
Vào ngày sinh nhật thứ năm của mình, con trai Logan của tôi đưa cho bố một cuốn sách nói về sức khỏe. Trong sách, mẹ nó giúp nó viết dòng chữ: “Cha ơi, trong ngày sinh nhật của con năm nay, con ước gì cha luôn khỏe mạnh. Con muốn cha dành thời gian tập luyện nhiều hơn.” Nó muốn nói đến cái bụng to chần dần của tôi đấy mà. Ối chà chà.
Chính lời yêu cầu của con trai đã làm thay đổi hoàn toàn quan niệm của tôi về lối sống. Tôi bắt đầu nhìn lại mình và hiểu ra rằng chế độ ăn và cuộc sống thiếu vận động của tôi không còn là sự lựa chọn của riêng tôi nữa rồi. Bất thình lình tôi hiểu rõ nếu cứ đà này tôi sẽ để một di sản không hay ho gì đối với con cái. Tôi đã nêu một tấm gương xấu, khiến chúng có thể nghĩ rằng thân thể con người chẳng có gì quan trọng; rằng sự tự kiểm soát cũng không quan trọng nốt; rằng chỉ có một thứ đáng giá là chúi đầu vào làm việc để mưu cầu tiền tài danh vọng. Tôi hiểu rằng mình cần phát huy vai trò của người cha với con cái hơn là chỉ thuần túy đáp ứng những nhu cầu vật chất, tiền bạc và tình cảm của chúng. Vai trò ấy cũng đòi hỏi tôi phải làm gương cho con cái trong việc rèn luyện thân thể nữa. Thế mà từ hồi nào đến giờ tôi quên bẵng điều ấy.
Thế là tôi đưa ra một lời cam kết: tôi sẽ là một người cha khỏe mạnh đối với con cái [Thói quen 1: Luôn chủ động]. Tôi không nhất thiết phải giảm cân nhưng phải khỏe mạnh. Điều này rất quan trọng đối với tôi. Lời cam kết ấy phải là một cái gì đó có giá trị hành động, vì tôi đã từng thử nhiều chương trình ăn kiêng và tập thể thao trước đó. Thông thường mọi việc tiến triển tốt đẹp đối với tôi cho đến khi tôi gặp phải những chuyện khiến tôi căng thẳng. Vì vậy quyết giảm lượng mỡ thừa như một động cơ đơn giản là chưa đủ.
Nhưng con cái có ý nghĩa lớn trong đời tôi. Tôi yêu thương chúng vì vậy tôi phải đưa ra những quyết định để sống lành mạnh khỏe khoắn hơn. Tôi vạch cho mình một mục tiêu là sẽ trở nên khỏe mạnh hơn [Thói quen 2: Bắt đầu từ mục tiêu xác định]. Tôi muốn mình có một cơ thể dẻo dai, tràn đầy sinh lực để có thể chơi đùa vận động cùng con cái sau giờ làm việc, để có khả năng tham gia vòng thi đấu bóng chày mà không bị thay giữa hiệp vì không còn hơi sức để chạy nữa. Để đạt được mục tiêu này, tôi bắt đầu áp dụng các chế độ ăn kiêng và luyện tập. Vấn đề ở đây là việc ăn kiêng và luyện tập không phải là mục tiêu, trở nên khỏe mạnh dưới mắt các con tôi mới là cái đích cần nhắm đến. Tôi quyết định chia sẻ mục tiêu của mình với bất cứ ai muốn sống khỏe mạnh. Bây giờ chúng tôi cùng phối hợp với nhau để thiết kế một chương trình có lợi ích thật sự. Tôi cần làm tất cả để bảo đảm rằng tôi dành ra một khoảng thời gian thích hợp để hoàn thành mục tiêu đề ra. Tôi phải điều chỉnh, bớt thời gian làm việc để dành nhiều thời gian chú ý đến cơ thể của mình.
“CHA ƠI, TRONG NGÀY SINH NHẬT CỦA CON NĂM NAY, CON MONG CHA LUÔN KHỎE MẠNH. CON MUỐN CHA DÀNH THỜI GIAN LUYỆN TẬP NHIỀU HƠN.” Ý NÓI ĐẾN CÁI BỤNG TO CHẦN DẦN CỦA TÔI.
Đã hai năm trôi qua kể từ ngày tôi quyết định thay đổi lối sống của mình. Tôi không còn phải đấu tranh tư tưởng nhiều để ra khỏi giường nữa. Luyện tập thể thao gần như trở thành nhu cầu tự nhiên thứ hai. Tôi không cần nhắc nhở mình rằng tập thể dục tốt như thế nào, như trong thời gian đầu nữa. Tuy vậy, chắc chắn là có những ngày tôi làm không tốt. Tôi mệt mỏi, đau đầu hay vì trời quá nóng chẳng hạn. Cũng có những ngày, tôi đơn giản bảo với mình là hôm nay không chạy nữa. Nhưng giờ đây việc luyện tập trở nên dễ dàng hơn, tôi sẵn sàng thức dậy chạy bộ mỗi buổi sáng [Thói quen 3: Ưu tiên cho điều quan trọng nhất]. Bởi vì tôi có một mục tiêu lớn và một lời cam kết có ý nghĩa đối với những người mà tôi còn yêu thương hơn chính bản thân mình, tôi có thể làm những việc như vậy mà không do dự.
Lợi ích thứ hai của lối sống lành mạnh là tôi tin rằng hơn bao giờ hết tôi trở nên chủ động hơn. Thức dậy vào mỗi buổi sớm tinh mơ, chạy lên trên đồi, thực hiện vòng chạy 5000 mét, tất cả những điều này đều làm tôi hứng khởi. Ngày qua ngày, trong khi tôi rèn luyện thể lực như thế, tôi cũng đạt được những thắng lợi riêng nho nhỏ. Bây giờ tôi bắt đầu hy vọng và có lòng tin vào chính bản thân mình, rằng tôi có khả năng làm được những việc khó khăn. Nói cách khác, trước đây tôi có tư tưởng của một nạn nhân, tôi tỏ ra khiếp nhược và sợ hãi đến mức tôi không dám làm bất cứ một thay đổi nào trong cuộc sống. Giờ đây những thắng lợi của bản thân khiến tôi trở nên phấn chấn và tự tin hơn.
Lợi ích thứ ba của việc có một mục tiêu lớn hơn là nó thanh lọc tâm trí ta. Mỗi năm tôi một già đi. Trước đây tôi tưởng rằng, già đi có nghĩa là phải làm quen với một cơ thể xơ cứng với những khớp xương kêu lạo xạo, nhức mỏi, đau đớn. Nhưng giờ đây, với một lối sống lành mạnh hơn, tôi không còn cảm nhận về tuổi già theo cách này nữa, sống vui sống khỏe nay đã trở thành lối sống của tôi. Tôi biết rằng nếu tôi đau đầu thì đó là vì tôi ăn quá nhiều đường chứ không phải vì cái tuổi 47. Cơ thể tôi đã được điều chỉnh lại khỏe mạnh hơn. Nhờ những phản ứng lành mạnh của nó mà tôi đưa ra được những quyết định phải sống như thế nào cho tốt. Tôi nghiệm ra rằng bạn có thể thật sự tin tưởng vào một cơ thể khỏe mạnh, nó sẽ mách bảo bạn những việc cần làm. Khi bạn sống có nguyên tắc quy củ thì phần thưởng của sức khỏe và sự dồi dào năng lượng là cái có thể “sờ” thấy được. Mỗi khi cảm thấy đầu óc không được minh mẫn trong sáng cho lắm, tôi biết ngay rằng đó là dấu hiệu cho biết: tôi cần quay lại việc luyện tập, ăn kiêng và ngủ đúng giờ.
Có lẽ bài học lớn nhất mà tôi có được từ những gì liên quan đến cơ thể mình là mối dây liên hệ chặt chẽ của nó với các khía cạnh xã hội, tinh thần và tình cảm. Căn bệnh đau đầu do ăn quá nhiều đường mà tôi mắc phải đã không cho phép tôi suy nghĩ mọi chuyện một cách sáng tỏ và mạch lạc. Thêm nữa, những buổi tập chạy buổi sáng rõ ràng là có ích lợi đối với những suy nghĩ sáng tỏ trong đầu mỗi khi tôi có chuyện phải giải quyết. Chúng ta thường xem việc giảm cân như là thành quả của một chế độ luyện tập. Riêng tôi thì cho rằng, một trí tuệ minh mẫn sáng tỏ là lợi ích lớn nhất mà tôi có được cho đến nay nhờ vào việc luyện tập. Trước đây, mỗi khi thực hành ăn kiêng tôi thường tỏ ra thô lỗ cục cằn với vợ con, làm ảnh hưởng xấu đến các mối quan hệ trong gia đình và nơi công sở. Sở dĩ tôi cáu gắt khó chịu là vì tôi cảm thấy tôi có cả một danh sách dài những việc phải làm mà đó lại toàn là những việc tôi không thích. Bây giờ khi điều tôi mong muốn là sức khỏe thì một chế độ ăn kiêng đúng đắn và chương trình luyện tập thích hợp trở thành việc làm tự nguyện và đầy hứng thú đối với tôi. Không còn phải đấu tranh nội tâm về việc tập hay không tập, ăn kiêng hay không ăn kiêng nữa; nó cũng giúp tôi giải tỏa những căng thẳng về mặt cảm xúc để tôi có thể thụ hưởng bất cứ khoảng thời gian nào được ở bên vợ con.
Tôi không thể tưởng tượng nổi, sao một quyết định rèn luyện sức khỏe lại mang đến những thay đổi lớn như thế trong tất cả bốn khía cạnh trong đời tôi. Mà mọi việc đâu chỉ dừng lại ở đó. Tôi vẫn làm việc hăng say. Nhưng giờ đây tôi đã đạt đến độ cân bằng giữa các mặt trong cuộc sống, để có thể thụ hưởng những món quà quý giá từ cuộc sống đơn giản hàng ngày. Tất cả nhờ vào việc luyện tập và ăn uống đúng cách.
[sach_songmanhme]
Leave A Comment