Bài viết sau đây được viết bởi Trần Đăng Triều – Chuyên gia đào tạo cao cấp EVOL
[dt_quote type=\”blockquote\”]

Tháng 02/2007, anh Khoa báo đã dịch gần xong sách, và cần tôi đi tìm hiểu thủ tục xuất bản. Lúc đó, chỉ trong vòng 2 ngày tôi đã gõ cửa 7 nhà xuất bản, 3 xưởng in và 1 trung tâm phát hành sách. Tôi chỉ là một thằng không tên không tuổi nên họ tiếp tôi rất ư là lạnh nhạt, nhưng cuối cùng tôi cũng lần ra được các bước để tiến hành.

Khi gởi bản phát thảo về, anh Khoa “ra chỉ tiêu” cho tôi là phải làm cho cuốn sách thật sinh động và đạt chất lượng hơn cả cuốn sách gốc. (Nếu bạn nào có bản gốc tiếng Anh và bản tiếng Việt mang ra so sánh sẽ thấy bản tiếng Việt nhiều hình ảnh hơn và chất lượng in cũng tốt hơn một chút).

Tháng 05/2007. Khi tôi vẫn đang là một sinh viên hăm hở với dự án đầu đời của mình. Dù trời nắng hay mưa, ngày nào không đi học là tôi cũng lại lên chỗ NXB ngồi với nhân viên của họ chỉnh sửa từng trang sách để đảm bảo chất lượng, tối về hoa cả mắt. Có những tối thứ sáu tôi sực nhớ mình còn quên cái này cái kia.Thế là tôi lại phải dậy sớm vào sáng hôm sau, chạy 10km từ nhà lên để tiếp tục cho xong việc trước buổi trưa vì chiều họ nghỉ. Tất cả cũng chỉ vì cho kịp tiến độ.

Tháng 08/2007, bắt đầu in sách. Mỗi ngày tôi phải chạy đến xưởng in 2-3 lần để đảm bảo tiến độ và kiểm tra chất lượng. Cho đến khi cầm cuốn sách đầu tiên trên tay tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Không phải thở phào vì sắp sửa bán được sách kiếm được tiền, mà tôi thở phào vì chất lượng cuốn sách thật sự nhỉnh hơn cả sách gốc như “chỉ tiêu” đề ra, thở phào vì đọc đi đọc lại hai lần mà không thấy một lỗi nào.

Sách in xong, tôi lại phải làm cu-li khuân vác, và sắp xếp cả 1 kho sách trong nhà, rồi còn phải ngồi cặm cụi đóng bao ny lông từng quyển sách để bảo quản, đảm bảo khi đến tay độc giả vẫn mới 100%. Cả nhà tôi, từ ông bà, đến mẹ đến em gái cũng lao vào làm phụ.

Tuy nhiên, cho dù đã chạy vạy nhiều nơi ngay cả trước khi sách được in, vì tôi không có tên tuổi, nên cũng chẳng ai chịu giúp phát hành.

Rốt cuộc, sau bao đêm suy nghĩ tìm hướng giải quyết, tôi nghĩ đến chuyện lạ đời là bán sách ở siêu thị. Thế là lại bao ngày tra cứu thông tin tất cả các siêu thị trong thành phố; đến cuối cùng, tôi cũng thuê được một góc nhỏ trước cửa của một siêu thị lớn nằm trên đường Nguyễn Trãi Q1.

Tôi tin tưởng rằng với một cuốn sách đẹp như thế, chất lượng như thế thì người ta sẽ xúm lại mua. Vậy mà mỗi ngày tôi chỉ bán được 1-2 cuốn sách. Thất vọng, chán nản. Nhưng mà mỗi ngày dù nắng hay mưa, tôi vẫn chạy ra siêu thị ngồi bán hi vọng sẽ bán được 1 hoặc 2 cuốn để có thể thanh toán tiền thuê mặt bằng. Tối đến lại thất thểu đi về, có những ngày mưa to lại phải bì bõm lội nước mới về được đến nhà.

Về đến nhà cũng hơn 22 giờ, tôi chỉ còn biết ăn uống vội vã, rồi lại tiếp tục công việc bọc bao ny lông cho sách nhàm chán đến tận khuya, mặc dù bản thân tôi cũng chẳng biết bao giờ bạn mới bán tới số sách này với tốc độ 1-2 cuốn/ngày.

Cứ thế tôi chăm chỉ kiên nhẫn với công việc tưởng như vô tận của mình: sáng chạy vòng vòng phát tờ rơi và thỉnh thoảng bị người ta đuổi như đuổi tà; chiều lại ra bán sách; tối lại về ngồi gói sách.

Thấm thoát 2 tháng trôi qua, sách ở nhà cũng đã được gói hết, nhưng lượng sách bán ra cũng chẳng là bao. Tính ra thì tôi thua lỗ nặng tiền mướn mặt bằng dù chỉ là 1 góc nhỏ 3m vuông ngay ngoài thềm siêu thị.

Tôi biết tôi đã sai lầm và lỗ vốn khá nhiều. Trong cơn tuyệt vọng, tôi lại một lần nữa đi cạy cục người khác.

Tôi lại tìm đến một trung tâm phát hành sách. Vậy mà đến 2 lần vẫn không được cho gặp người phụ trách. Đến lần thứ 3, dù trời mưa rất to, tôi vẫn quyết tâm đúng giờ hẹn thế mà cũng không gặp được. Đến lần thứ tư tôi mới gặp được người phụ trách nhưng lại phải về… trắng tay.

Thất vọng, nhưng không nản chí, những ngày tiếp theo, tôi lại tìm đến từng nhà sách mong họ sẽ giúp bán giùm sách… vẫn tiếp tục trắng tay.

Cuối cùng, tôi lại tìm đến một trung tâm phát hành sách khác, thì ôi may quá, họ chấp nhận mua trọn gói một số lượng lớn.

Tôi hoan hỉ thông báo tin cho gia đình và mừng thầm vì sắp có tiền thành toán số nợ với nhà in và để anh chị trả nợ những người khác.

Trớ trêu thay, khi mọi chuyện đã xong chỉ còn chờ kí hợp đồng nữa thôi, không hiểu vì lý do gì, tổng giám đốc của trung tâm phát hành sách đó vừa từ Mĩ về đã ngay lập tức không đồng ý duyệt hợp đồng, thế là mọi chuyện lại trở về con số không. Trắng tay vẫn hoàn tay trắng.

Trong lúc tôi gần như tuyệt vọng nhất, thì vận may lại đến. Tôi tìm đến một chi nhánh của FAHASA trong một dịp khác và gặp được một anh trai tốt bụng. Thấy cuốn sách hay quá, trình bày đẹp, giá cả phải chăng nên anh đích thân giới thiệu tôi đến làm việc với tổng công ty của FAHASA.

Và khi Tết Mậu Tí thì đang đến gần, tôi vẫn tiếp tục quay cuồng trong mấy chuyện trục trặc giấy tờ. Dĩ nhiên, khi đã có trục trặc thì tôi chứ không phải ai khác lại phải đổ mồ hôi công sức để tháo gỡ.

Cuối cùng mọi giấy tờ cũng xong, tôi lại chạy đôn chạy đáo kí kết hợp đồng và chỉ kịp hoàn tất thủ tục để giao sách cho FAHASA vào sáng ngày 28 tết (buổi sáng làm việc cuối cùng của FAHASA). Một cái tết đến với tôi hơi muộn màng, nhưng tôi cảm thấy thật phấn khởi, thật háo hức vì những ngày tháng tưởng chừng như tuyệt vọng đã ở sau lưng…[/dt_quote]