Khi viết xong, cô nhìn xuống đám học trò, tất cả đều đang cười cô vì công thức đầu tiên viết sai.
Cô ôn tồn nói:
“Cô đã cố ý viết sai hàng đầu tiên, vì cô muốn các em học một điều quan trọng hơn toán học: Đó là một thực tế phũ phàng của thế giới này. Các em có thể thấy rằng tôi viết đúng 9 lần, nhưng chẳng có ai khen ngợi tôi về điều đó cả. Nhưng chỉ cần tôi viết sai một lần, tôi sẽ bị cười cợt chỉ trích. Đó là bài học của hôm nay.
Tôi muốn các em nhớ rằng thế giới có thể sẽ chẳng thèm khen ngợi hay trân trọng dù các em đã làm đúng hàng triệu lần, nhưng sẽ sẵn sàng tấn công các em ngay khi các em làm sai dù chỉ một lần. Nhưng đừng nản lòng, đừng thất vọng. HÃY MẶC KỆ NHỮNG CHỈ TRÍCH ĐÓ, VÀ TIẾP TỤC LÀM NHỮNG ĐIỀU CÁC EM CHO LÀ ĐÚNG.
Và hãy nhớ khen tặng ai đó khi họ làm đúng, điều đó rất có ý nghĩa với họ đấy!”
Sưu tầm
ƯỚC GÌ TÔI ĐÃ
Trong khoảng thời gian chăm sóc những người sắp lìa đời, cuộc sống của tác giả Bronnie đã thay đổi và trở nên ý nghĩa hơn rất nhiều. Bằng cách áp dụng những bài học của những người cận kề cái chết, bà hiểu được rằng tất cả mọi người, nếu biết đưa ra những lựa chọn có ý thức, đều có thể ra đi trong thanh thản. Trong quyển sách giàu cảm xúc này, Bronnie cho chúng ta biết cách giải quyết những vấn đề này một cách tích cực ra sao, trong lúc ta vẫn còn đủ thời gian để sống một cuộc đời không hối tiếc.
Leave A Comment