Không có quyết định đúng hay sai, mà chỉ có một thực tế là: Bạn nỗ lực đến đâu trong việc tìm kiếm một quyết định. Rồi sau đó, bạn dám chịu trách nhiệm và chiến đấu đến đâu vì quyết định của mình.
Tôi khao khát trở thành một doanh nhân đúng nghĩa. Đó không chỉ là một mong muốn, mà đó là một mơ ước thật sự. Trong khi ấy, “là một doanh nhân đúng nghĩa” và “có công ăn việc làm ổn định” dường như là hai vế quá đối lập nhau. Sau những khóa học kỹ năng, tôi xác định được rằng, mình không thể quá tham lam và thiếu thực tế khi vừa muốn có công ăn việc làm ổn định vừa mong một ngày nào đó xa xôi mình có thể sống vì ước mơ của mình.
Nếu tôi muốn có một cuộc sống hoàn toàn khác, tôi phải dám hành động theo cách hoàn toàn khác. Chính vì vậy, tôi phải đối diện với một quyết định quan trọng trong sự nghiệp của mình: “Liệu tôi có nên bỏ công việc ổn định lương tốt vì ước mơ của mình, hay tôi sẽ từ bỏ ước mơ của mình vì công việc ổn định lương tốt?”. Quyết định khó khăn này khiến cho tôi phải trăn trở suy nghĩ rất nhiều, và vô tình từ những suy nghĩ đó, tôi học được đôi điều về việc ra quyết định.
Khi phải ra quyết định, chúng ta thường quan tâm đến quyết định ấy đúng hay sai. Nhưng rất tiếc là trong cuộc sống, khi bạn quyết định một điều gì đó quan trọng, bạn không thể nói được ngay rằng quyết định ấy là đúng hay là sai, mà chỉ có thể nói quyết định ấy thiếu hay có đủ thông tin mà thôi. Dĩ nhiên trong thực tế, hiếm khi chúng ta có được đầy đủ thông tin những khi thật sự cần phải quyết định một việc gì đó. Do đó, thường có hai kiểu người.
Kiểu người thứ nhất quyết định ngay, quyết định càng sớm càng tốt, dựa trên những thông tin mình đang có. Nếu anh ta đúng, anh ta sẽ được khen là quyết đoán. Nếu anh ta sai, anh ta sẽ bị chê là hồ đồ.
Kiểu người thứ hai sẽ cố gắng trì hoãn quyết định của mình càng lâu càng tốt để chờ thêm thông tin. Nếu anh ta đúng, anh ta sẽ được khen là suy nghĩ chín chắn. Nếu anh ta sai, anh ta sẽ bị chê là thiếu quyết đoán, không nắm bắt được cơ hội.
Đi tìm điểm cân bằng giữa hai kiểu người nói trên mới là cái khó của việc ra quyết định. Cách tìm điểm cân bằng tốt nhất là dựa vào kinh nghiệm của chính cá nhân bạn trong quá khứ.
Nếu bạn đã từng nhiều lần phải gánh chịu hậu quả nhiều hơn là gặt hái thành quả từ những quyết định đầy tính “quyết đoán” của mình, thì hãy tự nhắc mình: “Nếu không nhất thiết phải quyết định ngay hôm nay, thì hãy chờ thêm một ngày nữa và tìm kiếm thêm thông tin”.
Ngược lại, nếu bạn đã từng nhiều lần làm vuột mất cơ hội vì luôn mong rằng quyết định của mình phải “được suy nghĩ chín chắn” nhất có thể, thì hãy tự nhắc mình: “Liệu chờ thêm một ngày nữa có làm mình lãng phí thời gian mà lẽ ra mình đã phải bắt tay vào hành động để nắm lấy cơ hội này hay không?”
Một khi bạn tin rằng mình đã tìm ra điểm cân bằng về thời điểm ra quyết định rồi, thì hãy nhanh chóng quyết định chứ đừng để cơ hội trôi qua. Bỡi lẽ ngay cả khi chúng ta có rất nhiều thông tin chính xác trong hiện tại, nhưng có thể trong tương lai khi hoàn cảnh thay đổi, những gì chính xác hôm nay có thể sẽ không còn chính xác nữa, những gì tốt hôm nay có thể sẽ không còn tốt nữa. Chính vì thế, nếu nói một cách ngắn gọn thì trong đa số hoàn cảnh, vấn đề không phải là bạn có đưa ra một quyết định đúng hay không, mà vấn đề là ở chỗ bạn có dám quyết định hay không.
Dĩ nhiên, trong những trường hợp quan trọng, ai cũng muốn đưa ra một quyết định đúng đắn, nhưng thật sự mọi chuyện không phải đơn giản. Bởi vì, một quyết định hệ trọng khi đã “quyết” sẽ đòi hỏi ở bạn rất nhiều nỗ lực để thật sự trở thành “quyết định đúng”. Ví dụ: Nếu bạn quyết định bỏ việc ngay bây giờ để trở thành doanh nhân, quyết định ấy là đúng hay sai? Câu trả lời là : “Tùy!”. Nếu bạn không nỗ lực, bạn vừa mất thu nhập ổn định, vừa chẳng kinh doanh được gì. Quyết định của bạn sẽ trở thành một sai lầm. Ngược lại, nếu bạn thật sự nỗ lực hết mình và trở thành một doanh nhân thực thụ. Quyết định của bạn sẽ trở thành một quyết định đúng đắn.
Cho nên, vấn đề tiếp theo không phải là bạn có dám quyết định hay không, mà vấn đề ở chỗ là bạn có dám sống và chiến đấu để biến quyết định của mình thành quyết định đúng hay không.
Còn nếu bạn chần chừ mãi không dám ra quyết định và không dám chiến đấu vì quyết định của mình thì sao? Thật ra, bản thân sự chần chừ cũng là “một dạng quyết định” mà không phải ai cũng nhìn thấy. Ở đây có thể xem là “quyết định chờ xem sao”. Cũng như bất kỳ quyết định nào khác, “quyết định chờ xem sao” rồi cũng sẽ dẫn đến một hệ quả nào đó (có thể là hậu quả hay cũng có thể là kết quả). Cho nên, ngay cả khi bạn không dám hoặc không muốn quyết định, bạn vẫn phải ý thức được rằng, bạn cũng đã quyết định (chờ xem sao) và suy nghĩ về những hệ quả có thể xảy ra để có một lựa chọn sáng suốt hơn nếu cần.
Cho nên, thay vì chần chừ, bạn hãy suy nghĩ cho thật kỹ, đưa ra quyết định, lên kế hoạch và hành động kiên định để biến quyết định ấy thành quyết định đúng. Ví dụ: Nếu bạn quyết định con đường của bạn là sẽ trở thành một người làm thuê vĩ đại chứ không bao giờ trở thành một doanh nhân tầm thường. Đó sẽ là một quyết định đúng, nếu bạn lên kế hoạch tìm một công ty khác phù hợp với bạn hơn, hoặc vạch ra con đường vươn lên trong chính công ty hiện tại của bạn. Và rồi quan trọng nhất là bạn hành động để từng bước biến quyết định của mình thành đúng đắn hay không. Nếu bạn dám quyết định và dám hành động, cho dù bạn chọn con đường làm thuê, một ngày nào đó bạn vẫn sẽ thành công hơn rất nhiều doanh nhân.
Hãy sống để không bao giờ phải nuối tiếc vì những ước mơ bạn không dám thực hiện, những cơ hội bạn không dám nắm lấy, tình yêu bạn không dám công nhận, yêu thương bạn không dám cho đi, hay tha thứ bạn không dám nhận về,… Hãy sẵn sàng cho những thay đổi để nhìn thấy cuộc đời này đổi thay.
(Trích từ chương “Sống vì ước mơ của mình” – sách Sống và Khát Vọng)
SỐNG VÀ KHÁT VỌNG
Một quyển sách về kỹ năng tư duy thành công, nhưng hoàn toàn khác những quyển sách kỹ năng bạn đã từng đọc từ trước đến giờ, bởi nó là câu chuyện về cuộc đời của doanh nhân – diễn giả Trần Đăng Khoa. Bao gồm nhiều câu chuyện nhỏ đan xen, quyển sách là tập hợp nhiều bài học cuộc sống được tác giả Trần Đăng Khoa đúc kết lại qua những trải nghiệm của anh. Đọc quyển sách này, sẽ có lúc bạn muốn dừng lại để suy ngẫm về cuộc đời mình, sẽ có lúc bạn bất chợt nhận ra một điều gì đó mình cần phải làm khác hơn, cũng có khi chỉ đơn giản là bạn cảm thấy ngạc nhiên, thú vị khi có thêm một số kiến thức mới lạ.
ví dụ gặp phải trường hợp bị những lời trỉ trích do những quyết định sai thi phải lam seo hả anh ?
Ai cũng có lúc quyết định sai. Cho nên nhiều trường hợp sai hay đúng không quan trọng bằng cách quyết tâm hướng kết qua cái quyết định của mình theo ý mình.
em la nguoi rat hay chan chu. cu suy nghi mai nhung khong quyet dinh duoc va cu keo dai nhung suy nghi do nhung cuoi cung van dua ra nhung quyet dinh khong chac chan cu thay doi xoanh xoach. do co phai la mot thjoi quen khong a. cam on anh
Đó là một thói quen. Và thói quen thì có thể thay đổi. Hơn nữa việc thay đổi quyết định nếu thay đổi dựa trên sự suy nghĩ sâu sắc hơn từ những thông tin mới hơn thì không có gì là không tốt. Nếu không, chúng ta sẽ thành những người cứng đầu, biết không tốt mà vẫn không chịu thay đổi.
Hi anh Khoa,
Em cảm ơn anh nhiều lắm. Thực sự là đọc bài viết này của anh và cả những lời khuyên khác của anh trên diễn đàn đã giải quyết được hết vấn đề khúc mắc của em trong hiện tại rồi.
!!!!!!!
Chúc anh luôn thành công với những quyết định của mình nhé>:D<
em rất đồng tình với cách suy nghĩ này của anh!bản thân em cũng suy nghĩ quan trọng là mình muốn làm gì! còn được hay không hay đúng hay sai thì không quan trọng!quan trọng mình có chấp nhận điều đó hay không.
Em nghĩ anh Khoa không có thời gian nhiều cho việc đọc và trả lời tin nhắn như vậy chứ hihi người trả lời giúp thui pải không ạ?
Không đâu em. Đây là trang tùy bút của anh. Anh đọc tất cả chia sẻ và tự trả lời.
hihi ^^ giá mà em cũng được mọi người hỏi giống như hỏi anh nhỉ.
Anh Khoa ơi! Thường thì anh đi ngủ lúc mấy h và mấy h anh thức dậy ạ? Em hình dung anh đang làm việc. Chẳng hình dung được. Anh có một bức ảnh nào chụp khi mình đang làm việc tại chỗ làm việc (dáng vẻ tập trung nhưng không căng thẳng) rõ nét một chút anh cho em xin một bức để em đặt ở bàn học của mình. Nếu được em cảm ơn anh còn không được thì em cũng cảm ơn anh ^^
Rất tiếc là anh không có tấm hình nào như thế cả 🙂
Vâng em cảm ơn anh ạ!
Người ta vẫn thường cho rằng “Chậm mà chắc” quan điểm này có lẽ không còn được đứng vững nữa rồi. Bây giờ người ta “Nhanh mà vẫn chắc” chứ “Chậm mà chắc” thì là biết sau người ta rồi, sẽ không có nhiều lựa chọn cho người chậm chạp bởi vì những cái tốt người ta đã nhanh chân chọn mất rồi. Vì vậy hãy thật quyết đoán, mạnh dạn chấp nhận rủi ro để đón nhận phần thưởng thật sự xứng đáng với mình.:-bd
Doi khi em muon dua ra mot quyet dinh nhung nuc do em lai rat chan chu. Co cach nao co the quyet dinh mot cach nhanh chong duoc khong anh ?
Tin vào chính bản thân mình và dám sống với quyết định của mình.
Thực sự chí lý. Hoàn toàn đồng ý với Khoa. Mình đã chia sẻ rất nhiều người bạn về Khoa và website của Khoa. Cảm ơn Khoa về những tâm huyết này. Mình cũng rất tâm huyết khi muốn liên hệ cùng Khoa. Không hiểu Khoa đã nhận được thông tin đấy chưa, nhưng thực sự mình muốn gặp Khoa – Cũng vì một cộng đồng và rất chân thành đấy. Trân trọng !!!
Chào chị Hải Anh. Em rất cảm ơn thiện chí của chị. Em tin rằng chị đã gặp anh Thư là Giám đốc TGM HN để trao đổi rồi. Khi nào ra Hà Nội và có dịp thì em cũng sẽ sắp xếp gặp chị 🙂
vậy chắc đây là lúc anh quyết định sẽ về VN xây dựng TGM với sứ mệnh giúp đỡ giới trẻ VN phát triển ^^
qua khóa học TTG, em rất tự hào khi được học với anh . 🙂
Chào Mr. Khoa! Chúc anh có 1 buổi tối tốt lành và ngủ ngon nhé! Nếu em hâm mộ một diễn giả và cũng có ước muốn trở thành 1 diễn giả? Anh cho em 1 lời khuyên là mình cần phải đi đến đích như thế nào mà không đánh mất những điều đang có. Hiện em đang là 1 kế toán hệ Cao Đẳng (nên cẳng phải đau ấy mà )và đang học liên thông Đại Học Kinh Tế về chuyên ngành đó. Nhưng dạo này em học hành không tập trung nên mắc nợ trường nhiều quá (hic mặc dù em không muốn nhưng điều đó đã xảy ra, em cảm thấy xấu hổ về nó), mà em lại hay thích đọc sách tâm lý hơn, em có thể đọc nó mọi lúc mọi nơi mà không thấy chán, nhưng đụng đến sách chuyên ngành của những kỳ thi sắp đến là 1 cực hình và đau đầu kinh khủng! Nên công việc kế toán với em cũng là một công viêc không hứng thú nữa, mặc dù vậy em vẫn cố gắng hoàn thành công việc ở mức độ mà họ hài lòng về em. Sắp tới em có thiên hướng chuyển sang làm việc ở bộ phận nhân sự, em nghĩ mình tiếp xúc với môi trường đó cũng là luyện kỹ năng để mình có thể trở thành mộ nhà tâm lý học và một diễn giả sau này. Anh có thể cho em biết những điều kiện và yếu tố cần thiết để trở thành một nhà tâm lý và một diễn giả “tuyệt vời” được không anh?
Em xin chân thành lắng nghe và mong sớm
nhận được những lời khuyên quý báu của anh!
Một diễn giả có thể tạo cảm hứng cho người nghe cần phải có một tấm lòng (thật sự mong muốn những điều tốt đẹp cho người nghe) và một khối óc (kiến thức rộng và sâu liên quan đến lãnh vực của mình). Ngoài ra, diễn giả cần phải có những kỹ năng như là nói chuyện trước đám đông, phản ứng trước những tình huống ngoài dự đoán, linh hoạt,…
em cúng đang ở trong tình chan trạng “chờ” xem thế nào,cả lớp em quyết định” đi” thầy trong kì thi tốt nghiệp sắp tới,khi lớp trưởng hỏi có ai phản đối không,em đã khống dám lên tiếng mặc dù em vô cùng căm ghét tình trạng gian lận trong thi cử,nhưng em lại nghĩ ,chỉ có một mình không “đi”,nếu sau này thi trượt thì làm thế nào? cả lớp sẽ cười chê,mẹ thì sẽ bảo là:sao mày ngu thế,không đi cùng bạn bè để bây giờ phải khổ”.rằng cả lớp đã “đi”,tại sao mình lại không đi,và em đành im lặng không nói gì ,để mặc cho việc đó diễn ra.em đã từng có ý nghĩ công khai tất cả những chuyện đó trên mạng ,và chắc là có lẽ em sẽ trở thành anh “đỗ việt khoa” thứ 2,nhưng em lại nghĩ làm như vậy sẽ hại chết bạn bè,làm cho bạn bè thi trượt thì em là người có tội ,nên em đã không dám phản đối,không dám nói cho bất kì ai biết,kể cả bố mẹ em,vi tình trạng này đã diễn ra cả ở khóa trước ,em nghĩ nó đã trở thành tiền lệ,có phá bỏ thói xấu này đi chăng nữa thì cũng chả giải quyết được vấn đề gì,nước nhật muốn tuyên truyền cho người dân đi đúng phần đường quy định cũng phải mất 30 năm,nước mình muốn chống gian lận trong thi cử cũng phải mất tuơng tự ngần ấy năm,và bao nhiêu nhiệt huyết trong con người em tắt lịm,chỉ biết nín nhịn để mặc cho cái xấu tung hoành.bề ngoài có vẻ em đồng ý với việc”đi thầy” ,nhưng em không hề đồng ý chút nào hết,chỉ nén nhịn trong lòng.em ra 1 quyết định ,đó là”chờ cho chúng mày sau này sẽ biết,gian lận trong thi cử thi không bao giờ học giỏi được,sau này chúng mày có muốn hối lại cũng không còn cơ hội”.đành cố chấp nhận hiện trạng như hiện nay,chấp nhận việc “đi thầy ” là một việc hiển nhiên và cố tình phớt lờ chúng ,coi như không có chuyện gì xảy ra.tuy nhiên càng nín nhịn những chuyện trái tai gai mắt ở trường thì về nhà em lại càng ức chế với gia đình,không hề hợp tác với bố mẹ ,bị mắng thì không thèm sửa chữa ,cực kì uơng bướng.em nhận ra một điều rằng,càng nhún mình ỏ trong xã hội nói chung,càng không dám đấu tranh cho những điều tiêu cực để nó không tái diễn thì em càng nuôi dưỡng những điều tiêu cực trong chính bản thân em.điều này thật tệ hại hơn bao giờ hết.
Em nghĩ cách để ra quyết định thì cần trả lời 2 câu hỏi :
-Câu 1 : điều này có thật sự cần với mình không hay chỉ là điều mình muốn ?
-Câu 2 : còn giải pháp hay thông tin gì mà mình chưa tìm ra không ?
Chỉ có thể trả lời là CÓ hoặc KHÔNG mà thôi
Em xin nói thêm là điều mình muốn là những điều mình muốn vươn tới còn điều mình cần là phải bắt buộc có được, hãy có được điều mình cần rồi hãy nghĩ tới điều mình muốn vì đôi khi chạy theo điều mình muốn sẽ đánh mất những gì mà mình cần.
( Em học được điều đó trong quyển ” Yes or No-Những quyết định thay đổi cuộc sống” của Spencer Johnson ấy mặc dù mới đọc mấy trang đầu thui )
Cảm ơn em đã chia sẻ 🙂
Em có điều muốn hỏi anh Khoa và bạn viết ý kiến ở trên. Em cũng đọc qua quyển đó rồi, nhưng mà trong cuộc sông, nhiều khi ta chỉ biết mình muốn chứ cần hay không thì không biết được ( ví dụ như chuyện tình cảm, bạn đi cưa 1 cô gái chẳng hạn, bạn rất thích cô ấy và muốn cưa, nhưng liệu có thật sự cần phải cưa hay không thì lúc đó sao biết đựơc. Người đó là 1 nửa hay không là do mình mà?).Và cũng có khi là cái mình cần nhưng chưa chắc mình đã muốn.Vậy theo anh Khoa và bạn Nam thì phải quyết định nhu thế nào?
bài viết rất hay.cám ơn anh.
Anh Khoa này, em cũng đã từng quyết định, đương nhiên theo sự tự quyết của mình trước một lời khuyên: Phải chịu trách nhiệm về nó của thầy em. Nhưng hôm nay đọc những câu này của anh, vẫn thấy một góc nhìn mới về “Quyết định”.
Đúng, trước một vấn đề, đòi hỏi chúng ta có dám quyết định hay không.
Chúc anh khoẻ, có nhiều bài viết mới, thú vị hơn./.
Cam on Khoa nhiều lắm về bài viết rất sâu sắc này. Hiện nay minh đã đi làm có gia đình, nên thuòng xuyên phải ra quyết định. Bài viết này cũng giúp mình thêm các kỹ năng cần thiết để suy nghi truoc khi ra quyêt định. Minh rất tâm đắc voi quan điểm của Khoa: không có quyết định đúng hay sai ma chi quan tâm tai thoi diem ra quyet dinh minh da đay du thong tin chua, da chin chua va cuôi cung minh da quyet dinh la minh phai chịu, chấp nhận, khong duoc đổ lỗi cho nguói khác
cảm ơn anh rất nhiều,em hi vọng anh thường xuyên chia sẻ những kinh nghiệm của anh.chúc anh ngày nhiều niêm vui và thành công trong cuộc sống.
cảm ơn bài viết của anh !
từ trước đến giờ em luôn bị coi là người bảo thủ bởi những gì em làm, những điều em nói ra thường ít bị chi phối bởi những người xung quanh và thường em không tốn nhiều hơn vài phút để quyết định. một khi em đã quyết định làm điều gì đó, em cố hết sức làm nó mặc dù có thể nhiều người thiên về phương án làm khác em và phản đối em. em vẫn thường nghĩ làm gì không quan trọng bằng làm với thái độ như thế nào. 22 tuổi rồi nhưng em chưa tưng ân hận bởi bất kỳ một quyết định nào của mình kể cả việc em không học ở trường kinh tế sài gòn mà chọn trường đh đà lạt. một chút hối tiếc đã làm động lực cho em cố gắn hơn trong môi trường sống lặng lẽ êm ả này. cũng nhiều điều thú vị lắm nếu chúng ta biết chịu trách nhiệm về quyết định của mình phải không anh. em hi vọng rằng em không sai khi sống theo những suy nghĩ nay…
Chào ban !
Đọc những lời của bạn mình thấy mình có điểm tương đồng với bạn trong suy nghĩ
chào anh
em cám ơn anh Khoa rất nhiều ah
từ ngày làm bạn với anh,em được anh chia sẻ nhiều điều và học hỏi từ anh những thứ mà chưa bao giờ ai dạy cho em
anh cho em hỏi,bây giờ em là sinh viên năm 3 đang theo học nghành chế biến thủy sản,nhưng em có ước mơ trở thành nhà tâm lý,em mơi phát hiện ra ước mơ chủa mình. em thực sự thik nghanh này. theo anh em phải làm sao
em kám on anh nhiều
Mừng cho em vì đã tìm được mơ ước của mình. Nếu em thực sự cần những lời khuyên cụ thể, anh tin là quyển sách Những Bước Đơn Giản Đến Ước Mơ do TGM xuất bản sẽ hữu ích cho em hơn vài lời chia sẻ ngắn gọn ở đây.
Chúc em thành công!
Em chào anh Khoa. Em đang có một quyết định nhưng nó khiến em cực kì phân vân. Em đang học ở năm nhất trường đại học thuộc lĩnh vực kinh tế, nhưng em thi vào trường này la do mong ước của gia đình và họ hàng. Nhưng khi vào học rồi em không hề thấy thích. Em thích học khối D hơn, em thích học về ngôn ngữ. Nhưng be mẹ cực kì phản đối, bảo rằng học như thế sau này có mà chết đói. Em biết là ba mẹ muốn tốt cho em, học kinh doanh dễ kiếm việc, nhưng em không hề có hứng thú, càng ngày em càng chán học. Học không hề thoải mái. Em đang tính năm sau thi lại đại học vào trường KHXH và NV. Em đã nói thử với ba mẹ thì bị mắng quá trời, bảo là trường đó rất nhiều người mong vào, vậy mà em lại bỏ. Sau này thất nghiệp rồi lại hối hận. Em cũng biết mình đúng hay sai nữa?
Em đã quyết định thi vào trường chuyên trong khi mình đang học ở lớp tệ nhất của trường tệ nhất .
Mặc dù em đã hứa với ba mẹ sẽ cố gắng hết sức nhưng tực ra là em đang cảm thấy khó mà thực hiện được quyết định này .
Điều quan trọng là em cho ba mẹ em thấy em thật sự cố gắng hết sức chứ không chỉ nói. Thành công nằm trong nỗ lực em à.
Thật ra bản thân em khi phải đưa ra 1 quyết định có nhiều sự lựa chọn thì em lúc nào cũng phân vân, đắng đo rất nhiều. Vậy em có phải là người thiếu quyết đoán không anh? Em rất muốn mình quyết đoán hơn nhưng lần nào cũng vậy em đều nghĩ đến quyết định đó sẽ ảnh hưởng thế nào tới mình khi mình quyết định sai, rồi ảnh hưởng đến gia đình, bạn bè nữa. Nếu lỡ như quyết định sai đó ảnh hưởng đến những người thân yêu của mình thì mình phải làm sao hả anh?
Điều quan trọng là em dám chịu trách nhiệm về quyết định của mình đến mức nào. Em hãy suy nghĩ về điều đó.
Anh Khoa thân mến!
Em vừa trải qua những ngày tháng thật mệt mỏi, em không thể tập trung vào bất cứ việc gì.
Thật tiếc là em đã mất quá nhiều thời gian để mà phân tích mổ xẻ những lỗi lầm người khác, bất mãn vì người khác không chịu tiếp nhận ý kiến của em. Em đã tự cho rằng mình hơn người khác, rằng chỉ có em là luôn đúng trong mọi hành động của mình.
Lúc đầu, mục đích của em là mong anh cho một lời khuyên để em có thể gạt bỏ được mọi chuyện và tập trung vào công việc. Em đã mong rằng anh sẽ nói một điều gì đó tác động mạnh mẽ đến em.
Sáng nay, chỉ trong một giờ, em đã suy nghĩ, không như những lần trước đây, em gạt hết mọi trách moc, lý luận, mổ xẻ. Em đã nhìn lại xem mình đã làm gì sai. Em đã xin lỗi, đã làm hòa một cách chân thành nhất, em chỉ mong muốn
được người khác tha thứ cho mình.
Thật lạ lùng, tâm hồn em như được giải phóng, như em vừa vứt bỏ được khối đá hàng trăm tấn đang đè nặng trên lưng em từ bấy lâu nay.
Em hoàn toàn xa lạ với anh, nhưng anh đã là bạn em từ lâu lắm rồi anh ạ, qua những bài viết rất sau sắc của anh. Cảm ơn anh rất nhiều!
Cảm ơn em đã chia sẻ với anh. Anh tin rằng ai cũng phạm sai lầm và đạt kết quả không mong muốn. Vấn đề là họ có biết đứng lên sau những vấp ngã hay không. Và em đã đúng khi chịu trách nhiệm về tất cả những điều xảy ra trong cuộc sống của mình. Vì đó là bước đầu tiên để có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Anh chúc em mạnh mẽ và đạt được mục tiêu của mình trong cuộc sống.
anh ơi! hiện giờ em đang làm thêm một công việc mà công việc này rất cần sự tự tin và khả năng đứng nói giữa đám đông, nói chuyện với người lạ, mà em là một người rất nhút nhát, chỉ cần đứng trước mọi người thôi là em đã rất run rôi. không thể nói được gì. anh cho em lòi khuyên để àm sao có thể rèn luyện để mjinh có những kkyx năng này. cảm ơn anh
Anh nghĩ là trong câu hỏi của em đã có sẵn câu trả lời: để có kỹ năng thì việc cần rèn luyện. Em có thể tham gia các khóa học kỹ năng bán hàng, thuyết trình và đọc các quyển sách về phát triển bản thân như Làm Chủ Tư Duy, Thay Đổi Vận Mệnh. Ebook đang được chia sẻ miễn phía tại đây: http://www.sach.tgm.vn
Chúc em thành công!
Cảm ơn anh Khoa đã dành thời gian chia sẻ. Em đồng ý với anh. Em cũng giữ quan điểm như anh:
1. Không có quyết định đúng/sai, chỉ có đầy đủ thông tin hay không mà thôi. (cái này em học từ TTG)
2. Điều quan trọng là không phải quyết định đúng/sai, quan trọng là có ra quyết định hay không. (rút ra từ thực tế của em)
3. Ý thức chịu trách nhiệm 100% về mình (cái này cũng học từ TTG)
Một lần nữa, em vẫn trân trọng những giá trị mà TTG cững như các anh chị đã mang lại cho em và cho mọi người. Em sẽ cố gắng đế không lãng phí. Chúc anh Khoa và các anh chị luôn khỏe.
anh khoa oi em ngưỡng mộ anh quá đi ! nhờ anh mà em đã có động lực dể vươn tói thành công tương lai sau này mục tiêu của em là năm học học lớp 9 em phải đạt học sinh giỏi cấp tỉnh môn anh nhưng thật sự là em vẫn còn thiếu những kỹ năng cần thiết để làm bài thi mặc dù đã đọc xong quyển tôi tài giỏi bạn cũng thế anh có thể tư vấn cho em thêm tài iệu về làm bài thi ko ạh?
Em có thể tham khảo thêm trên góc học tập của diễn đàn Vươn Tới Thành Công nhé: http://www.vuontoithanhcong.com
Bài viết đã làm cho em thêm tự tin để đưa quyết định mang tính chất thay đổi cuộc sống của mình ,và em biết mình phải làm gì để xứng đáng với quyết định đó . Cảm ơn anh rất nhiều…!!!
Cảm ơn chia sẽ của anh Khoa nhiều nhe! Qua bài viết này của anh em cảm thấy em nên cứng rắng hơn trong quyết định của em. Đặc biệt một điều trong việc học em rất kiên quyết, nhưng chuyện tình cảm thì em lại do dự chẳng biết làm thế nào. Nhưng khi đọc được những lời chia sẽ của anh thì em thấy mình nên kiên quyết hơn dù trong chuyện tình cảm hay việc học và công việc.
Cám ơn anh!
em thường đưa ra nhưng quyết định mà kết quả của việc quyết định đó thường không theo mong muốn của em. Em nhận thấy nguyên nhân của kết quả đó là do em thường quyết định theo cảm tính. theo suy nghĩ trực quan của bản thân mình. Nhưng những lúc cần quyết định mà nhận thấy k đủ thông tin thì quyết định theo cảm tính là điều cuối cùng em có thể làm khi k bít quyết định thế nào. Nhiều khi em nghĩ cứ chọn đại đi để khỏi phải suy nghĩ nhiều. Anh thấy em nên thế nào đây ạ?
Em có thể dành thời gian để suy nghĩ nhiều hơn về các lựa chọn trước khi quyết định thay vì để đến lúc gấp gáp, vì nếu có đủ thời gian cân nhắc thì chúng ta sẽ quyết định chính xác hơn. Ngoài ra, nếu chưa tự tin với lựa chọn của mình, em có thể thảo luận trước với bạn bè, người thân để nhận được nhiều lời khuyên hữu ích.
Chúc em thành công.
Sống trong môi trường không tốt ngay từ nhỏ, lớn lên tôi muốn sống tốt và có ý nghĩa, bổng dưng như vô tình tôi đối chọi lai với những người bạn của tôi. Trong trường hợp này anh nghĩ nên giải quyết thế nào để khỏi có cam giác đau đớn ,cô đơn và tội lổi ?
Cám ơn bạn đã chia sẻ. Tôi hiểu rằng sự thay đổi không phải lúc nào cũng dễ chịu. Mặc dù vậy, những người thành công sẽ không để bất kỳ ai dễ dàng kéo họ đi xuống, bởi vì họ hiểu rằng chỉ khi tiến lên họ mới có thể tạo nên sự khác biệt tích cực cho bản thân và có thể là cả những người xung quanh nữa.
Vì vậy, chúc bạn mạnh mẽ!
Cảm ơn anh Khoa nhiều lắm, tôi sẽ tiến lên để nhận sự khác biệt tích cực .
đúng như anh nói, chũng ta phải đưa ra quyết định, em đang có một quyết định khó khăn, và không chắc sẽ quyết định được, nhưng nếu không làm được thì tương lai sẽ mù mịt, em chưa bao giờ ra quyết định điều gì quan trọng cả, có lẽ anh có lời khuyên gì cho vấn đề của em?
Em cảm ơn.
Không ai có thể quyết định cuộc đời của em thay cho em cả. Hãy tự tin lên, đôi khi cũng cần chút mạo hiểm. Anh tin là cho dù thế nào đi nữa chỉ cần em quyết tâm em sẽ thành công!
(^_^)
(Xin loi anh vi ly do khach quan, em khong the viet mot tin nhan co dau. Mong anh thong cam cho em)
Anh trai,
Em da tung dua ra rat nhieu quyet dinh voi tinh than: San sang danh cuoc, chap nhan chiu thua. Em cho rang quyet dinh cua minh la dung va theo duoi no den cung mac du em nhan duoc nhieu su phan doi hon la dong tinh. Nhung ma cuoi cung em van phai theo so dong vi do la viec cua tap the. Vay trong nhung cong viec cua tap the, em co nen dua ra nhung quyet dinh nhu vay nua khong anh, hay em can phai co mot giai phap khac?
Anh nghĩ trong tập thể thường thì phải theo ý kiến số đông. Có thể lần trước ý kiền em đưa ra chưa đủ thuyết phục và hiệu quả nhất nên tập thể mới chọn cách tốt hơn. Những lần sau em hãy vẫn đưa ra ý kiến của mình, xem xét từng chi tiết xem nó có phù hợp hay không nhé! Cảm ơn em.
Tiếng Anh là môn khá khó đối với em nên em đã cố gắng lắm.Thế là sau khóa học TTG này, em đã là một trong năm người đứng đầu lớp về môn này.Em thấy tự hào lắm anh ạ.Em cảm ơn TGM rất nhiều!!!
Chúc mừng em nhé! Chúc em học tốt hơn nữa
Em chào anh!
Dám quyết định là một yếu tố cần để có được thành công và những điều muốn có trong cuộc sống. Nhưng, ước mơ thì lớn lắm. Nếu như ƯỚC MƠ đó chỉ cho phép ta có MỘT lần để thực hiện, thì ta có dám làm hay không? Vì lẽ, việc thực hiện ước mơ đó, giống như HAI ngã rẽ của cuộc đời vậy : đối lập nhau!.
Nếu như em có một ước mơ lớn nhưng em cứ mãi ngồi đấy mà không dám làm thì liệu ước mơ của em có thành sự thật hay không? Trên đường thực hiện những mục tiêu và những ước mơ sẽ luôn khó khăn và đầy thử thách nhưng em có thật sự quyết tâm vượt qua khó khăn để đạt được thành công hay không? Thật ra sự lựa chọn là ở em, chỉ có em mới có thể quyết định được cuộc đời của mình. Chúc em thành công.