(Trích đoạn sách Độc Thân Sành Điệu – Tác giả Judy Ford)

Sống độc thân, viên mãn và độc lập là một nghệ thuật. Đó không phải là quyền lợi vốn có, sự thừa kế hay của trời cho. Đó không phải là may mắn. Đó là một thứ mà chúng ta phải phát triển, tìm tòi, nỗ lực và mài giũa cho hoàn hảo. Nó đòi hỏi óc sáng tạo, trí tưởng tượng, lòng quyết tâm, nhận thức và kỹ năng. Bất kỳ ai có tinh thần dám nghĩ dám làm và khát vọng đều có thể thực hiện được. Bất kỳ ai muốn chúc tụng và hân hoan về tất cả những điều vĩ đại mà cuộc sống mang đến đều có thể thực hành môn nghệ thuật này. Cuộc sống đang chảy tràn trong chúng ta và xung quanh ta, trên những tầng mây, những ngọn cây và các vì sao. Một người độc thân sành điệu viên mãn, như một thi sĩ, một nhạc sĩ, hay một vũ công, luôn biết ngợi ca mọi tạo vật. Họ nhìn thấy vẻ đẹp trong mọi sự. Những người ấy đứng trên đôi chân của mình, tách biệt khỏi đám đông. Họ nhảy múa theo nhịp điệu phát ra từ chính nhạc cụ của mình.

Chịu trách nhiệm về hạnh phúc của chính mình là một phần quan trọng của nghệ thuật này. Mặc dù niềm tin sai lầm về bà cô già không chồng và lão già bẩn thỉu không còn phổ biến nữa, nhưng khi nó xảy đến, bạn vẫn cần can đảm và nỗ lực để được là chính mình. Khó mà cảm thấy vui mừng khi bản thân bạn đang run rẩy. Khi tinh thần bạn rã rời, trái tim bạn tan nát, và niềm hy vọng mà bạn dùng để xây dựng nên những ước mơ của mình hoàn toàn sụp đổ, thì đó là lúc tinh thần bền bỉ đích thực được tôi luyện. Đó là lúc quá trình tinh chỉnh và mài giũa tính cách của chúng ta được bắt đầu.

Bà Irene, 71 tuổi, góa chồng đã 10 năm, thích sống một mình và đang từng chút một thuần thục môn nghệ thuật này. Bà nói với tôi, “Khi lớn tuổi và sống một mình, chúng ta được phép sống một cuộc sống kỳ dị và rực rỡ.” Ông Earl, chồng của bà, người mà bà từng rất yêu thương, là kiểu người bảo thủ và có tính gia trưởng dù ông không cố ý như thế. Giờ đây bà được thể hiện những mặt thú vị hơn của mình. Bà thương nhớ người chồng thân yêu, và bà đương đầu với nỗi đau đó bằng cách sống thật tốt. Một tuần của bà đầy ắp những hoạt động. Vào các đêm Chủ Nhật, bà đọc thơ ở quán Globe Café. Bà tập thể dục vào sáng thứ Hai, và dạy kèm tiếng Anh cho một người nhập cư vào buổi chiều. Vào hai buổi trưa trong tuần, bà làm việc ở quầy thu ngân của rạp chiếu phim. Đó là công việc bán thời gian mà bà đã luôn mong muốn nhưng chưa bao giờ thực hiện được, vì ông Earl cho rằng công việc này không xứng với bà.

Người bạn Lola của bà thì thích lối sống chậm rãi hơn. Bà Lola nói, “Tất cả những gì tôi cần là một chiếc giường ấm áp. Tôi rất hay ăn vặt trên giường, nên tôi đã mua cho mình một chiếc khay đồ ăn bằng bạc để mang lên giường. Món ăn vặt trên giường yêu thích của tôi là khoai tây được nướng 2 lần, ăn kèm với nấm portobello băm nhỏ, củ hành, húng tây và phô mai gorgonzola.”

Một số người tin rằng sống một mình thì không có được hạnh phúc. Họ nghĩ rằng một cuộc sống tốt đẹp phụ thuộc vào việc có người bạn đời, một chiếc nhẫn hay tờ giấy đăng ký kết hôn. Họ thấm nhuần quan điểm sai lầm rằng khi một người phụ nữ độc thân khẳng định mình đang hạnh phúc, thì hoặc là cô ấy đang tự lừa dối bản thân, hoặc đang cam chịu, đã bỏ cuộc, hoặc không nói đúng sự thật. Họ cũng cho rằng bất kỳ người đàn ông độc thân hạnh phúc nào cũng là kiểu người sợ trách nhiệm.

Độc thân sành điệu không có nghĩa là có một hàng dài người hâm mộ hay một chiếc giường đầy những người tình, cũng không phải đi đôi với cuộc sống cô đơn lập dị đáng thương chỉ có những chú mèo bầu bạn. Một người đàn ông mãn nguyện với cuộc sống không cần phải chứng tỏ bản thân bằng việc lái chiếc xe chạy nhanh nhất hay có khả năng chinh phục bất kỳ người phụ nữ nào. Anh trân trọng sự chân thành và phẩm giá hơn là sự chinh phục. Một người phụ nữ hạnh phúc không sống dựa vào những nghiên cứu, số liệu, những lề thói thông thường hay suy nghĩ của hàng xóm. Cô nghe theo lý trí khôn ngoan của bản thân và dũng cảm hành động.

Một người độc thân sành điệu viên mãn sẽ biết đón nhận mọi thứ, cả những mâu thuẫn lẫn nghịch lý – thứ mà cuộc sống tươi đẹp không hề thiếu. Nghệ thuật sống độc thân bắt đầu với nhận thức rằng đời là nhạc và thơ, là vẻ đẹp và khổ đau. Nếu bạn có thể ở một mình và tận hưởng đời sống độc thân, thì bạn cũng có thể buồn bã và ca tụng điều đó. Nếu bạn có thể vấp ngã và tiến lên phía trước, vậy thì bạn đang trở thành một họa sĩ tô vẽ bức tranh cuộc đời mình. Độc thân là trở nên tốt đẹp hơn những gì chúng ta nghĩ về bản thân mình, tốt đẹp hơn những gì người ta nói về chúng ta. Độc thân là nghệ thuật đào sâu đến nơi tận cùng của bản thân và tìm nguồn năng lực đối mặt với những thử thách của cuộc đời bằng sự duyên dáng.

Trích đoạn sách Độc Thân Sành Điệu – Tác giả Judy Ford

ĐỘC THÂN SÀNH ĐIỆU

Độc Thân Sành Điệu xoay quanh mối quan hệ bền vững nhất trong mọi mối quan hệ: mối quan hệ với chính bản thân mỗi người chúng ta. Quyển sách tập hợp những câu chuyện có thật, vừa hài hước vừa cảm động, và tràn đầy cảm hứng. Những hiểu biết sâu sắc thực tế của tác phẩm sẽ giúp bạn tận hưởng đời sống độc thân của mình. Đọc quyển sách, bạn sẽ tìm thấy lối đi đến một cuộc sống viên mãn và hạnh phúc, cho dù cuối cùng bạn có bước vào mối quan hệ tình cảm nào hay không. 

MUA SÁCH