1. Đó là một buổi tối rất bình yên, cả nhà tôi đang cùng xem bộ phim truyền hình yêu thích thì chuông điện thoại reo. Mẹ nhấc máy. Chăm chú lắng nghe, nói “Vậy à, vậy à, ừ…”. Rồi đặt máy. Tôi thoáng thấy mẹ làm một việc rất lạ nữa rút “giắc” cắm điện thoại. Rồi mẹ lại cùng bố con tôi xem phim. Đó là đêm cháy chợ Đồng Xuân. Bạn hàng hốt hoảng báo cho mẹ biết là lửa đã cháy đến sạp vải của nhà chúng tôi. Sau đó là những năm vay mượn, đầu tắt mặt tối, gây dựng lại từ đầu. Có lần tôi hỏi mẹ về tối hôm đó, mẹ trả lời êm ả: “Mẹ không muốn bố cuống lên rồi lao đến đó, nhỡ có làm sao…”. Cả cơ nghiệp lao đao, nhưng trong giây phút đó, mẹ chỉ nghĩ đến bố tôi.
2. Chị tôi dành dụm vốn liếng định mua một mảnh đất ở ngoại thành. Hẹn được với người ta mang tiền đến đặt cọc, chị vội vã gọi taxi. Dọc đường, chị bắt gặp một đoàn nam phụ lão ấu hớt hơ hớt hải bồng một cô bé bị trâu húc vẫy xe xin đi nhờ lên Hà Nội cấp cứu. Chị tôi lập tức bảo anh lái xe quay xe, đưa cô bé con, người mẹ, và cả chị thẳng về Hà Nội. Mẹ cô bé tê liệt vì sợ hãi, chỉ biết ôm con khóc ròng. Một mình chị lo toan cho cô bé vào phòng cấp cứu, nhập viện, thậm chí đóng luôn cả tiền viện phí khi biết người mẹ không có nổi 100 nghìn trong túi… Khi chắc chắn là cô bé an toàn, chị mới trở về nhà. Không bao giờ nhắc đến chuyến xe ấy tốn kém bao nhiêu, tiền viện phí thế nào, hay buồn vì mảnh đất ưng ý kia không kịp đặt cọc đã qua tay người khác. Và cứ đến Tết, nhà chị lại có thêm những người khách từ quê ra.
3. Cha tôi là một người thành đạt, cha rất yêu công việc, đi sớm về khuya, mất ăn mất ngủ. Còn mẹ tôi, trong mắt mọi người, là một phụ nữ thật bình thường với những lo toan giản dị. Nhưng có lần cha nói với tôi rằng dù cha rất yêu thích công việc nhưng cha không cần nó, cũng như cha cũng chẳng cần lắm nhà cửa, tiền bạc. Tất cả những gì cha cần là mẹ, có mẹ là cha có tất cả, kể cả những thứ rất quý giá, như là… chúng tôi.
Đôi khi bạn phải ngạc nhiên về những người mà bạn yêu quý. Sự an nhiên nơi tâm hồn họ. Những quyết định đơn giản mà quyết liệt. Sự bình thản của họ trước những thứ tưởng chừng rất quan trọng, nhưng lại không thật sự quan trọng. Cái cách mà họ tha thiết với con người giản đơn, nhưng mãnh liệt. Nhưng hiểu được họ, bạn sẽ hiểu được niềm vui của thuỷ thủ đoàn khi nhìn thấy đất liền, của khách lữ hành khi nhìn thấy làng mạc, của nhà du hành vũ trụ qua khung cửa tàu nhìn thấy Trái Đất, của Robinson khi có đượcThứ Sáu,nụ cười âu yếm của bất kỳ ai khi thấy một em bé sơ sinh. Cả việc tại sao, con người cứ mải mê tìm kiếm những nền văn minh ngoài Trái Đất… Và nỗi đau đớn khôn nguôi trào ra thành nước mắt và tiếng thét khi con người vì thiên tai, vì chiến tranh, vì bệnh tật, mà phải mất nhau trong cõi nhân gian…
Liệu bạn có nhận thấy, điều mà con người cần nhất trên thế gian này không phải danh vọng, không phải tiền bạc, không phải nhà cửa, không phải đất đai…
Bạn có nhận ra không, điều mà Con Người cần nhất chính là “Con Người”…
– Sưu tầm –
SỐNG VÀ KHÁT VỌNG
Một quyển sách về kỹ năng tư duy thành công, nhưng hoàn toàn khác những quyển sách kỹ năng bạn đã từng đọc từ trước đến giờ, bởi nó là câu chuyện về cuộc đời của doanh nhân – diễn giả Trần Đăng Khoa. Bao gồm nhiều câu chuyện nhỏ đan xen, quyển sách là tập hợp nhiều bài học cuộc sống được tác giả Trần Đăng Khoa đúc kết lại qua những trải nghiệm của anh. Đọc quyển sách này, sẽ có lúc bạn muốn dừng lại để suy ngẫm về cuộc đời mình, sẽ có lúc bạn bất chợt nhận ra một điều gì đó mình cần phải làm khác hơn, cũng có khi chỉ đơn giản là bạn cảm thấy ngạc nhiên, thú vị khi có thêm một số kiến thức mới lạ.
Hay lắm. Hôm nay mở mail thấy tgm có phần này. Thực sự thì thấy rất là thích thú. Mong tgm tiếp tục với phần này
bài này thật sự rất hay, làm bản thân phải suy ngẫm rất nhiều…Cám ơn tác giả….
Thứ con người cần nhất không phải nhà cửa, tiền bạc, danh vọng.. nhưng tại sao người ta vẫn để những thứ đó cuốn theo để rồi cuối cùng họ nhận ra họ không có người thân bên cạnh? tại sao vẫn có những gia đình họ tan vỡ vì những điều đó? tại sao giới trẻ hiện nay, con người hiện nay khi bước ra ngoài cuộc sống, bước ra ngoài xã hội họ chỉ muốn thành đạt?
Quả thật điều Con người cần nhất vẫn chính là “con người”. Trong cuộc đời này có một điều tôi luôn tâm đắc: mỗi người sinh ra đều dành cho nhau; dù là yêu, thương, ghét, hận…thì con người vẫn hướng về nhau. Nên tiền bạc, nhà cửa, danh vọng..nhiều đến mức nào cũng không thay thế được con người. Người ta có thể đắm chìm trong vật chất, danh vọng cỡ nào thì một lúc, một giây phút nào đó họ vẫn sẽ luôn tự hỏi liệu bên mình giờ có những ai!
dung la vay!!!!!!
Nhận được câu truyện khi giấc ngủ kéo đến sau 1 ngày mệt nhoài với lo toan và công việc,nhưng tôi vẫn cố gắng đọc vì đó là mail của TGM. Cám ơn những câu chuyện cho tôi thấy ấm lòng. Thế nhưng thú thật những suy nghĩ của tôi trong thời gian này lại khác lắm. Dĩ nhiên suy nghĩ của tôi không mâu thuẫn với những thông điệp của câu chuyện trên. Bao lâu nay tôi sống như những người ở trong câu chuyện này,an nhiên,tự tại,hồn nhiên và trọn vẹn với cuộc sống. Tôi hạnh phúc-có thể nói là tôi tự hào khăngr định điều đó. Nhưng vấn đề tôi gặp gần đây đó là,chính vì hạnh phúc và an nhiên với những gì mình có mà tôi vô tình bằng lòng với chính mình và thiếu sự cầu tiến. Tôi đang khó khăn với việc vùng vẫy thoát ra,giữa 1 cái gọi là ổn định vừa phải, nhưng không có cái gì là ổn định cả đúng không. Tôi muốn thoát ra để lảm chủ tài chính và công việc hơn,nhưng tôi vẫn lẩn quẩn trong mớ công việc thươngf nhật mãi k có tương lai. Tôi vẫn đang tìm cách để cân bằng, sống như thông điệp trên,tôi có kỹ năng đó từ lâu. Nhưng tôi cũng muốn mình cầu tiến hơn để chủ động hơn. Có lẽ nhiều người cho rằng chẳng liên quan,và tôi cũng đang cố cân bằng… Dù gì cũng cám ơn bài viết…
“Điều mà con người cần nhất chính là con người”. Có thể thấy được thông điệp của những câu chuyện. Đã là con người thì điều thiêng liêng nhất mà chúng ta có chính là tình người. Theo tôi sự trưởng thành của con người được đo bằng độ lớn của trái tim. Dung lượng của trái tim càng lớn thì tình thương yêu trong anh càng lớn. Khi đó anh sẽ nhìn những người xung quanh mình với một con mắt màu hồng, một tâm hồn rộng mở. Sống trong thế giới này cần lắm những con người như vậy để làm ấm áp thêm tình người.
Nếu bạn biết rằng bài hát Đêm đông nòi tiếng đã được tác giả viết trong một đêm 30 Tết ờ Há Nội trong tâm trạng của một người cô đơn , không người thân bên cạnh thì bạn sẽ yêu hơn gia đình, người thân của mình.
Ngày nay, giũa cuộc sống bề bộn, giữa những lo toan cuộc sống thì con người thường nghiêng về những giá trị vật chất , tiền tài, danh vọng, chức vụ, nhà cửa, xe cộ,…mà quên đi hoặc không có ý thức rõ ràng những giá trị cốt lỏi của mỗi người là tình yêu thương, là gia đình, là những giây phút bên nhau ,…
Đó là cái sai của giáo dục của xã hội, của gia đình trong việc giáo dục , định hướng con người nhất là giới trẻ vế hiểu biết, cảm xúc, tính càm để họ có thể sống tình cảm hơn, quan tâm đến nhau hơn.
TGM đã và đang làm một việc có ý nghĩa , mang những giá trị cốt lỏi này đến với cộng đồng , cảm ơn các bạn
Cảm ơn TGM vì đã sẻ chia. Đấy thực sự là những câu chuyện ý nghĩa.
Khởi đầu một ngày mới với 3 câu chuyện thật ý nghĩa TGM gửi vào mail…Cảm ơn các bạn và chúc các bạn một ngày an lạc 😉
Một bài viết rất hay và đáng suy ngẫm…. “người với người sống để thương nhau”
Như thường lệ check mail thì đọc được những mẫu truyện này, chính xác hơn là đọc lại. Tuy vậy câu nói Điều mà con người cần nhất chính là con người vẫn cứ âm vang, thật là một thông điệp đầy ý nghĩa! Khi mà con người mãi mê bận rộn với những mưu toan trong cuộc sống có mấy ai sẽ dừng lại và suy nghĩ điều mình thật sự cần nhất là gì? Hãy lắng nghe điều mà con tim mình thật sự mong muốn. Có lẽ trước khi thành công ta phải học cách thành nhân!
Bài viết rất sâu sắc. Cái mà tất cả chúng ta cần là tình cảm, là tình yêu thương giữa con người với con người với nhau, không màng đến vật chất và sống hết mình cho hiện tại.
Đúng là đôi khi những hối hả cuộc sống làm mình quên đi những giá trị giản đơn xung quanh mình. Cảm ơn các bạn đã cho tôi một phút lắng lòng cuối ngày.
Tuần vừa rồi mình có việc phải đi Bình Thuận với suy nghĩ nhanh làm cho xong công việc rồi về với ba má vì chưa đi đã thấy nhớ nhà. Nhưng mọi thứ đã thay đổi chỉ sau hai ngày. Bây giờ mình yêu Bình Thuận hơn bao giờ hết, có ý nguyện sau này sẽ sinh sống ở đó lâu dài. Có người hỏi mình vì sao lại vậy, ở đó có gì lôi cuốn mình đến thế. Mình chỉ nói hai chữ: “CON NGƯỜI”. Thật sự mà nói nơi mình tới kinh tế không phát triển cho lắm, nghề chủ yếu là đi biển, làm muối và trồng thanh long. Cuộc sống nghèo khổ, thiếu thốn- bạn chỉ có thể cảm nhận khi bạn sống trong hoàn cảnh đó. Nhưng họ lại luôn vui cười, thân thiết, gắn bó với nhau, khác hẳn những gì xung quanh mình đang sống. Mình không thể gặp một ít người mà đã khẳng định như vậy, nhưng với mình, chắc chắn mình sẽ quay trở lại đó. Ra về, mình quyết tâm thành công để tìm những người đã giúp đỡ mình và sẽ giúp đỡ những người nghèo khó nơi đó. Thân!
Mình nghĩ khi nỗi buồn nỗi cô đơn vây quanh chúng ta mới nhận ra là cần có người thân hay bạn bè thật sự ở bên cạnh. Cuộc sống nó đã quá bộn bề, tấp nập, nhộn nhịp ngày ngày chúng ta cũng đang quay cuồng theo nó mà nhiều khi không để ý đến người thân bên cạnh. Đúng là chúng ta vẫn cần có những khoảng lặng để suy ngẫm cuộc đời mình cần gì? để xác định phương hướng….
Một bài học ý nghĩa và đầy tính nhân văn, “con người cần nhất là con người”, dù bạn giàu có, sang trọng hay kiêu xa đến đâu bạn vẫn không thể sống được trong sự cô đơn.
Nhiều lúc em thật sự không hiểu, những câu chuyện như trên chẳng phải là đúng với người những người lớn đã qua tuổi 20 rồi hay sao, những điều họ cần bây giờ chẳng phải là danh vọng, tiên tài nữa mà là sự an nhiên trong tâm hồn còn với những người trẻ có phải những lời khuyên này hơi bị lý thuyết hóa. Mọi người đều nói cứ bất chấp làm đi, sao lại làm điều này, sao không làm điều kia. Chẳng phải vào thời điểm này, những người trẻ cần khẳng định bản thân hơn so với cứ êm đềm mà sống không phải sao ạ.
Cá nhân mình nghĩ, những tình yêu thương như: tình yêu đôi lứa, người thân, thậm chí là tình yêu đất nước đều là tình yêu ích kỉ cá nhân ( trong đạo Phật, nó nằm trong “thất tình lục dục”). Với tình yêu thương con người vẫn đau khổ. Tình yêu thương đó cần thay thế bởi tình yêu thương rộng lớn hơn: từ, bi, hi, xả. Yêu thương tất cả!
Tất cả vạn vật trên thế gian đều tồn tại dưới một dạng năng lượng, chỉ
là hình tướng bất đồng mà thôi, người xưa nói : tất cả những gì trên thế
gian đều là giả, không thật, vì nó là do những thứ không phải là nó tạo
thành, quyển ra cho chúng ta thấy, nói như vậy, không có ý nói: là
không tồn tại.
Con người cũng vậy, cũng là một dạng tồn tại của năng
lượng, năng lượng đã không sinh, cũng không diệt, vậy chết đi, chúng ta
sẽ ở dạng khác, “Chết” chỉ là danh từ chỉ dạng tồn tại khác của năng
lượng, ví như : khúc cây, đốt thành tro, nói cây đã biến mất, nhưng thực
ra, nó có biết đi đâu, nó vẫn ở đó, chỉ ở dạng khác mà thôi : đó chính
là : Tro
Nên mục đích cuối cùng của nhân sinh là quay trờ về nơi mà
chúng ta đã ở, trước khi đến thế giới này, Trước khi vũ trụ này hình
thành ta là gì, đó mới là thực sự, còn cõi trần là một giai đoạn tạm
thời mà thôi
rất hay, cảm ơn TGM
Câu chuyện thực sự rất ý nghĩa. T càng thấm đc rằng mỗi việc làm, quyết định của người khác tưởng chừng như là vô nghĩa, là ngu ngốc nhưng hoàn toàn không phải vậy. Có những lúc t cảm thấy khó hiểu thậm chí tức giận vs hành động của bố mẹ t và cũng không ít lần t thốt ra những câu đại loại như ” Sao lại có đứa ngu ngốc như thế không biết”, ” Sao lại không làm thế này ko làm thế khác… ”với câu chuyện của người khác mà t đc nghe hay đọc được. Thực tế không là họ t sẽ chẳng thể hiểu được tại sao họ lại làm như vậy. Rốt cuộc thì đúng hay sai, khôn ngoan hay ngu ngốc cũng chỉ là tương đối và phụ thuộc vào suy nghĩ, mục đích sống của mỗi người.
Câu chuyện cũng cho t hiểu ra đâu mới là cái đáng được trân trọng,đâu mới là cái con người thực sự cần nhất và đâu mới là cái tồn tại mãi không phai mờ . Tiền tài? Danh vọng? Không. Chỉ có thể là TÌNH NGƯỜI thôi!
gia đình là thứ quý giá nhất i love My Family
Khi đọc song 3 câu truyện thực sự mình thấy sững sờ , vì khi khì vào bản thân , thật mình thật vô cảm với những người thân và những ng luôn quan tâm chăm sóc cho mình ! thật sự cảm ơn TGM đã gửi cho mình !
Tôi bắt đầu công việc và bước chân lên Sài Gòn cũng chỉ mới vài tháng nên mỗi dịp được về nhà tôi đều rất trân trọng. Trong khoảng thời gian 2 năm gần đây công việc và sự nghiệp của tôi không được suôn sẻ, và mẹ tôi luôn lo lắng mỗi khi tôi cảm thấy chán nản, mất niềm vui và từ bỏ. Thật ra ngay cả khi đã về nhà, trong đầu tôi cũng chỉ vẫn vơ những suy nghĩ làm sao để công việc được tốt hơn và tốt hơn… Một buổi tối, tôi ra ngoài đi dạo để cho nhẹ đầu… rồi tôi bị ngắt ngang dòng suy nghĩ bởi một giọng nói rất lễ phép: “Cô ơi, cô giúp con 1 tờ vé số cô nhé, cô mở hàng cho con nhé?”, chẳng hiểu là tôi có mải mê quá mà vội nói với nhóc rằng tôi không chơi số. Rồi tôi giật mình, mình vô tâm quá và lại vô tâm đến một đứa bé dễ thương như vậy. Tôi đảo xe đi kiếm nhóc… nhưng tôi đã không tìm thấy em… Đôi lúc cảm thấy sự vô tâm của mình thật vô giá trị…
“Liệu bạn có nhận thấy, điều mà con người cần nhất trên thế gian
này không phải danh vọng, không phải tiền bạc, không phải nhà cửa, không
phải đất đai… Bạn có nhận ra không, điều mà Con Người cần nhất chính là
“Con Người”…”
Tôi đã nhận ra nó khi 1 năm chỉ về nhà được vài ba lần, bố mẹ chờ ngóng tôi từng ngày chỉ để về ăn bữa cơm, họ k hề đòi hỏi và yêu cầu tôi những cái khác … quả là ý nghĩa…
Giữa một xã hội bộn bề những lo toan, con người luôn quay cuồng với những suy nghĩ làm sao để cuộc sống được tốt hơn, làm sao kiếm được nhiều tiền hơn, làm sao để nâng cao năng suất làm việc… Vì quá bận rộn nên chúng ta luôn cảm thấy mệt mỏi, áp lực. Chúng ta dần mất đi sự nhạy cảm với thế giới xung quanh. Đã kiệt sức quá rồi nên đâm ra chỉ biết nghĩ cho bản thân, thậm chí có thể làm lơ đi trước những khó khăn của người khác vì ta lo sợ sẽ chuốc lấy phiền phức nếu giang tay ra giúp đỡ họ. Không chỉ với người ngoài, chúng ta còn thờ ơ với gia đình, bạn bè. Khi họ thấy chúng ta mệt mỏi, họ ân cần hỏi han nhưng chúng ta thấy họ thật nhiều lời không cần thiết, mặc nhiên trút hết căng thẳng, tức giận lên họ, để khi tỉnh táo lại thì lại thấy cắn rứt trong lòng. Ba câu chuyện trong bài này khiến tôi chợt nhớ ra mình đã vô tâm nhường nào. Tiền tài quả thật là thứ nhiều người hằng mong ước nhưng có giàu có thế nào cũng không thể mua được chân tình. Luôn có ai đó yêu thương ta thật sự, bất chấp ta tốt xấu thế nào, dù ta làm việc có lỗi với họ, họ vẫn luôn tha thứ và ở bên ta. Những tình yêu xuất phát từ tận đáy con tim như thế, liệu ai có vàng bạc,châu báu nào sánh bằng chứ. Dù có bao nhiêu tiền đi nữa thì không có ai bên cạnh để chia sẻ buồn vui với chúng ta thì cuộc sống nhung lụa ấy còn có ý nghĩa? Đối với tôi thì câu trả lời là Không?
Cảm ơn TGM đã mang đến cho em những câu chuyện những bài học vô cùng hay và ý nghĩa .Chúc TGM ngày càng phát triển và thành công
Điều mà con người cần nhất chính là con người! má ơi con biết mình cần làm gì rồi! con cảm ơn cuộc sống này đã cho con có má và có gia đình luôn ở bên cạnh con!
Em luôn muốn kiểm tra email, để có thể đọc được những bài viết của anh khoa cũng như TGM mang lại cho em và tất cả mọi người. Cám ơn anh và TGM rất nhiều vì đã giúp em cảm nhận được nhiều hơn giá trị và ý nghĩa của tình yêu thương. Em mong sẽ đọc được nhiều bài viết hơn nữa từ anh và TGM.
Ba câu chuyện rất ý nghĩa và cảm động. Chúng ta sống không phải vì chúng ta không, chúng ta sống vì tất cả mọi người, vì một thế giới tốt đẹp hơn. Mỗi người chúng ta đều là những con người tốt, đều quan tâm đến mọi người dầu cho phải hy sinh nhiều thứ khác. Tất cả gộp lại sẽ trở thành một xã hội tốt, một thế giới tốt. Tôi là con người tốt. Bạn là con người tốt. Tôi cần bạn, bạn cần tôi! Chúng ta cần có nhau!!! Tôi yêu các bạn.
Hãy kết bạn với tôi, hãy inbox cho tôi những lời yêu thương: “Tôi yêu quý bạn. Tôi muốn làm quen với một người tốt như bạn!”, … và chúng ta sẽ bắt đầu cuộc hành trình của những điều tốt đẹp!!!
http://www.facebook.com/dinhtranghr
Hay : Chữ Nhân đơn gian nhưng khó làm / Chữ Tâm đơn giản nhưng khó hiểu
Rât cam on va trân trong nhung cô gang dong gop cua TGM cho công dông va cho Viet Nam que huong than yeu.
Hy vong nhung ngon lua nay se mai duoc thap sang, lan truyen, nhân rông không nhung cho nhung nguoi co dieu kien, co may tinh, co hôp thu dien thu, co kha nang doc duoc nhung bai chia se hay nhu vây …
Do chi la nhung gi chung ta “co”, dieu quan trong la nhung gi chung ta “la”! Chung ta la gi? Chung ta la ai? Tra loi duoc cau hoi do, thi chung ta se song xung dang lam Nguoi hon.
Chung ta la nguoi Viet Nam, la “dong bao”( nghia la chung 1 bao thai, nghia rong lon lon la anh chi em trong 1 gia dinh Viet Nam)!
La nguoi Viet Nam, không chi o ve be ngoai “cai rang, cai toc la goc con nguoi”, khong chi la nuoc da vang, doi mat den, ma con la môt nguoi Viêt Nam voi tât ca y thuc va trach nhiêm voi tên Viêt va hôn Viêt minh mang lây. Viet Nam khong phai la hinh anh cua su vo to chuc, cua bua bai, cua ngheo doi, cua that hoc. Viet Nam Cung khong phai la hinh anh cua chien tranh, mac du chien tranh do dan den chien thang. Viet Nam la danh xung cua dân tôc, trai dai qua cac trieu dai, Viet co nghia la sieu viêt, vuot qua, vuot lên. Va van minh Viet Nam che khuat duoi cai non la, cung giong 3 can tinh nôi tham cua “nguoi Viet Nam” do la: nhân hoa, kiêm nhu va kin dao.
Vi vây, xin hay trân trong nhau, thuong yêu nhau, dum boc lan nhau va xây dung cho nhau nên Nguoi hon. Vi dieu con nguoi quy nhat la …
Các bạn có biết tại sao người ta sợ chết không ? Vì họ nghĩ rằng khi một mình họ không còn trên thế giới này nữa nhưng vẫn còn hang tỉ người còn sống và tôi nghĩ ở đây không phải là họ sợ chết mà họ sợ cô đơn vì tỉ như ngày mai tận thế và tất cả điều chết thì chắc không ai sợ cả do đó điều còn người cần nhất chính là con người
em cam on TGm!
Một câu chuyện đơn giản nhưng đầy ý nghĩa. Cảm ơn TGM.
Cám ơn TGM vì những câu chuyện giúp “con người” trong mình không bị ngủ quên… 🙂
cám ơn bài viết rất hay
Những câu chuyện rất hay từ trước giờ mình chưa từng đọc! cám ơn TGM
Rất cám ơn TGM……!!! Hy vọng ngày càng nhiều người may mắn được chia sẻ những điều bổ ích này từ TGM!!!!
Cảm ơn TGM , hay và ý nghĩa thật
Không thể tuyệt vời hơn đc ! Người mẹ sẵn sàng hi sinh bao mồ hôi công sức của mình suốt hàng năm trời chỉ để giữ cho chồng mình an toàn. Cảm ơn TGM rất nhiều vì những chia sẻ thật hay thật ý nghĩa.Mong rằng TGM sẽ có thêm nhiều mẩu chuyện như vậy hàng ngày 🙂
Tuyệt vời!
cảm ơn tgm! 3 câu chuyện thật ý nghĩa sâu sắc.
Những câu chuyện thật ý nghĩa và cảm động! Mong rằng mọi người có thể nhận ra điều con người cần nhất…! 🙂
Con chỉ biết chân thành cảm ơn.