Điều đầu tiên tôi muốn nói, đó là tôi chẳng phải là một chuyên gia về “hạnh phúc học” hay gì cả. Tôi chỉ đơn giản chia sẻ với bạn cách tôi đi tìm hạnh phúc, bởi vì tôi tin rằng, có thể nó cũng sẽ giúp bạn được ít nhiều.
Một sự thật đơn giản mà mọi người ai ai cũng biết, tất cả chúng ta đều mong muốn được hạnh phúc, và đối với chúng ta, hạnh phúc gần như là một mục tiêu to lớn trong cuộc sống. Tuy nhiên, có một điều mà ít ai trong chúng ta biết được, đó là hạnh phúc không hề và không thể là một mục tiêu. Bạn sẽ chẳng bao giờ vươn tới được hạnh phúc, lấy được nó, hay nắm giữ nó, bởi đơn giản nó không hề tồn tại bên ngoài bản thân bạn.
Có thể bạn thấy hơi khó hiểu, nhưng sự thật là thế, bạn chắc chắn không thể vươn tới, lấy được hay nắm giữ hạnh phúc, bởi vì đơn giản hạnh phúc vốn đã là một phần của bạn, nó là một cảm xúc của chính bạn.
Bạn cảm thấy đây là một tin vui hay không vui? Đối với tôi, đây thật sự là một tin tốt lành, bởi vì khi hạnh phúc là một cảm xúc tồn tại bên trong chính bản thân bạn, nó là thứ bạn luôn luôn sở hữu, chính vì thế, bạn luôn luôn có một sự lựa chọn: hạnh phúc hay là không.
Bạn có thể cảm thấy điều này thật khó tin. Bạn có thể nói với tôi rằng, bạn chỉ cảm thấy hạnh phúc khi bạn tìm được một công việc tốt, mua được một chiếc xe đắt tiền, có được một căn nhà lớn, tìm được một người yêu tuyệt vời, hay bắt đầu xây dựng tổ ấm riêng,… Dĩ nhiên là bạn hoàn toàn đúng, và cũng như bạn, tôi biết rằng những sự kiện đó mang lại cho chúng ta những giây phút tuyệt vời khó quên và cả niềm hạnh phúc tức thời.
Bạn có để ý thấy rằng tôi gọi đó là những “hạnh phúc tức thời” không? Tại sao lại là như thế? Bây giờ, bạn hãy thử hỏi chính bản thân mình một câu hỏi đơn giản: “Những cảm giác hạnh phúc như thế tồn tại trong bao lâu?”, và hãy trả lời cho chính mình câu hỏi ấy một cách thành thật nhất…
Bạn có vừa nhận ra một sự thật phũ phàng rằng, cảm giác hạnh phúc từ những giây phút như thế không thật sự tồn tại lâu dài?
Tôi xin lỗi, nhưng có lẽ tôi lại phải chia sẻ thêm với bạn một sự thật còn phũ phàng hơn thế nữa. Đó là phần lớn chúng ta tiêu tốn không biết bao nhiêu thời gian, công sức để tìm kiếm những giây phút như thế trong sự căng thẳng, lo lắng, thất vọng, buồn bực và đôi khi cả giận dữ. Tệ hơn thế, cho dù chúng ta có cố gắng đến mức nào đi nữa để theo đuổi những giây phút hạnh phúc tức thời đó, chẳng có gì có thể đảm bảo rằng chắc chắn ta sẽ có được chúng.
Công thức bên dưới đây diễn tả con đường đó. Chú ý là ngay cả khi bạn nỗ lực thế nào đi nữa, bạn vẫn không chắc đạt được thành quả bạn mong muốn. Có thể rất nhiều lúc bạn sẽ phải loay hoay mãi ở bậc đầu tiên hoặc phải bỏ cuộc giữa chừng trước khi đến được cái đích “hạnh phúc”.
Ngay cả khi bạn “trèo” được đến “hạnh phúc” thì bạn sẽ không ở đó lâu. Một trong những điểm mạnh của loài người chúng ta là khả năng thích nghi rất nhanh. Khi bạn đã bắt đầu “thích nghi” với những gì mình có, bạn sẽ bắt đầu cảm thấy cuộc đời trôi qua nhàm chán, bạn sẽ lại mong muốn đạt được những thành quả to lớn hơn. Thế là một lần nữa, bạn lại thấy mình bắt đầu từ bậc đầu tiên – cố gắng phấn đấu. Và cứ thế, 3 bậc thang này sẽ xuất hiện đi xuất hiện lại trong cuộc đời bạn như một chuỗi dài vô tận trên con đường tìm kiếm hạnh phúc.
Cố gắng phấn đấu => Đạt được thành quả => Hạnh phúc
Cho nên, cách tốt nhất để có được hạnh phúc thật sự lại rất đơn giản, đó là tự tạo ra hạnh phúc ngay trong chính bản thân bạn. Vâng, đúng thế, hạnh phúc không thật sự nằm ở chiếc xe bạn lái, ngôi nhà bạn ở, hay công việc bạn đang có,… bởi vì có những người đã đạt được rất nhiều thứ họ mong muốn, nhưng rốt cuộc, họ vẫn không cảm thấy thật sự hạnh phúc. Đơn giản là vì hạnh phúc nằm trong chính bản thân mỗi chúng ta, nó nằm ở ngay trong chính bạn.
Bạn tạo ra hạnh phúc bằng cách trân trọng tất cả những gì bạn đang có, cũng như chấp nhận và yêu quý chính bản thân bạn. Đó chính là “bí quyết” hạnh phúc mà tôi muốn chia sẻ với bạn.
Bạn có biết rằng, những việc tưởng chừng như rất đơn giản tầm thường như mỗi ngày khi bạn có 3 bữa ăn đầy đủ, hoặc mỗi tối bạn được ngả lưng trên chiếc giường êm ấm của mình, bạn đã hạnh phúc hơn 3 tỉ người khác trên thế giới này. Bạn có biết rằng, nếu mỗi ngày bạn đơn giản thức dậy vào buổi sáng, bạn đã hạnh phúc hơn 150.000 người sẽ không bao giờ thức dậy nữa từ ngày hôm đó.
———————
Cuộc sống và hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản như thế. Nhưng bất kì lúc nào, chúng ta dường như cũng có thể tìm ra lý do để cảm thấy không vui. Vậy thì sao chúng ta không đơn giản làm ngược lại? Chọn vui vẻ và hạnh phúc bằng cách sống hết mình. Bạn có thể chưa đạt được những gì bạn mong muốn nhưng bạn sẽ không bao giờ phải hối tiếc vì đã không cố gắng hết sức. Và đó là lý do tôi đang cảm thấy hạnh phúc, cũng như bạn, hãy đơn giản bắt đầu hạnh phúc khi bạn đọc hết những dòng này…
Nếu bạn vẫn chưa cảm thấy thuyết phục thì tôi xin cam đoan với bạn rằng không chỉ có tôi nghĩ như thế, mà trên thế giới có rất nhiều người nghĩ như thế. Trong số đó, có cả một người mà có thể bạn cũng đã biết, người “không có” quá nhiều thứ nhưng vẫn biết cách sống hạnh phúc – chàng trai không tay không chân kỳ diệu Nick Vujicic.
Hy vọng rằng, những gì tôi chia sẻ với bạn đã bắt đầu hình thành trong bạn những ý tưởng giúp bạn thật sự đạt được hạnh phúc trong cuộc sống. Một lần nữa, tôi không khẳng định điều này đúng với tất cả mọi người. Nó sẽ không giúp gì được cho bạn, trừ khi bạn chọn tin vào nó, và từ đó tạo ra một “công thức hạnh phúc” riêng của bạn.
Tuy nhiên, tôi xin được phép tạm thời chưa kết thúc chủ đề này ở đây, bởi vì trong phần tiếp theo, tôi sẽ chia sẻ với bạn thêm về những “cạm bẫy” mà bạn có thể sẽ vô tình vấp phải trên con đường trở nên hạnh phúc hơn bằng cách tạo ra hạnh phúc trong chính trái tim mình. Còn bây giờ, hãy đơn giản cảm thấy hạnh phúc bạn nhé.
(Trích từ chương “Suy ngẫm” – sách Sống và Khát Vọng)
SỐNG VÀ KHÁT VỌNG
Một quyển sách về kỹ năng tư duy thành công, nhưng hoàn toàn khác những quyển sách kỹ năng bạn đã từng đọc từ trước đến giờ, bởi nó là câu chuyện về cuộc đời của doanh nhân – diễn giả Trần Đăng Khoa. Bao gồm nhiều câu chuyện nhỏ đan xen, quyển sách là tập hợp nhiều bài học cuộc sống được tác giả Trần Đăng Khoa đúc kết lại qua những trải nghiệm của anh. Đọc quyển sách này, sẽ có lúc bạn muốn dừng lại để suy ngẫm về cuộc đời mình, sẽ có lúc bạn bất chợt nhận ra một điều gì đó mình cần phải làm khác hơn, cũng có khi chỉ đơn giản là bạn cảm thấy ngạc nhiên, thú vị khi có thêm một số kiến thức mới lạ.
Em thấy quan điểm hạnh phúc có phần đúng, có phần sai. Hạnh phúc đúng là không phải một vật ở bên ngoài mà là ở bên trong chúng ta. Nhưng em vẫn thấy hạnh phúc như vầy chưa thỏa đáng. Bởi vì có những người khi yêu, họ thấy tình yêu là tất cả…
Thứ 2: dù cho bạn có thức dậy hoặc đi ngủ đúng giờ, làm bạn tỉnh táo hơn chẳng hạn, nhưng đó không phải là hạnh phúc đích thực. Hạnh phúc còn tùy vào mỗi người. Không thể dùng định nghĩa của người này áp đặt lên người khác. Cũng không thể dùng số đông mà bắt thiểu số cho là đúng. Em nghĩ đó là 1 thứ khó định nghĩa, tự mỗi người sẽ có câu trả lời cho riêng mình. Em cũng chưa có câu trả lời cho riêng mình. Em vẫn tìm, nhưng đôi lúc em không tin tưởng khả năng em tìm được hạnh phúc.
Anh biết không? Có nhưng điều đôi khi người ta hiểu mà cố tình nói không hiểu. Em cũng thuộc dạng người đó. Và em nghĩ đôi lúc con người cũng như vậy. Dù sao bài anh viết rất hay. Em xin cám ơn anh. :-bd
😀 nếu bạn đã không tin tưởng mình thì……………mình cũng không biết phải nói sao với bạn.
Lúc trước thật sự mình rất chán nản, và để tạm thời quên đc sự chán nản đó, mình lại vùi đầu vào game, vào tiểu thuyết :D. Khi mình pk thắng người khác hay mình đcọ đc 1 chi tiết nào đó thú vị mình lại vui cười. Nhưng đó chỉ là trong chốc lát, sau đó lại thấy bùn, chán, hối hận và lại để quên đi đc những thứ đó, mình lặp lại con đường cũ.
bạn thấy sao khi đọc những dòng này?
Bây h, mổi sáng thức dzậy với 1 nụ cười trên môi. Sau mỗi bữa ăn mình lun nói lời cảm ơn với cuộc đời. Khi học hành mình lun tìm niềm vui trong đó. Cũng có đôi khi mình chán nản nhưng lại kịp thời động viên bản thân để đi lên. Và mỗi ngày mình làm đc 1 sự khác biệt nho nhỏ, có thể là với bản thân mình trước kia, cũng có thể là với mọi người.
Đối với mình, đó là hạnh phúc. Còn với bạn, mình không thể trả lời cho bạn. Ban mún hạnh phúc nhất thời ? cứ để cho bản thân trôi theo cảm xúc……và sau đó ra sao? bạn sẽ biết
Nhân tiện xin cảm ơn anh Khoa 1 lần nữa hehehehe. Nhớ anh, anh Triều và CF của chúng ta nhìu nhìu lắm.
Bạn Ấn Bình Trọng còn khờ và có lẽ chưa đủ trải nghiệm để có thể hiểu hết những gì anh Khoa nói! Bạn hãy cứ sống theo cách của bạn cho đến khi vỡ lẽ ra những điều hay hơn mà người khác đã từng cố nói cho bạn hiểu để tiết kiệm thời gian cho bạn!
Cảm ơn nhận xét của em. À, mà anh không có nói việc đi ngủ đúng giờ mang lại hạnh phúc trong bài viết của mình, có lẽ em đọc nhầm chăng? :-/
Nếu anh định nghĩa đi ngủ và dậy đúng giờ là hạnh phúc thì chắc anh là một trong những người… kém hạnh phúc 😉
cám ơn Khoa rất nhiều, tôi tự hỏi sao có người còn trẻ mà suy nghĩ lại sâu sắc và thông thái đến như vậy. Tôi, một người đã sống như mọi người thường nói là đã qua nữa đời người vẫn thấy hạnh phúc thật mong manh, chưa bao giờ nắm được, tôi, một người luôn tin và chờ đợi chuyện xảy ra với mình đều do số phận định đoạt,. Đọc bài viết của Khoa tôi cảm nhận mình đang dần thấy hạnh phúc rồi đó, cám ơn rất nhiều
Cảm ơn những chia sẽ của chị. Chúc chị hạnh phúc 🙂
Bravo! Đọc bài của anh Khoa xong em nảy ra một ý tưởng ^^
Liệu có một loại thuốc vào mà uống vào thì cảm giác thành công, hạnh phúc, thành đạt ko nhỉ ^^
Nếu có chắc giàu to ^^
Có đấy bạn ạ. Ma túy và một số chất hướng thần gây ảo giác khác, dùng nó có thể bạn sẽ có ảo giác lâng lâng. Nhưng mà chúng có thật sự đem lại hạnh phúc hay không? Vì hạnh phúc bên trong bạn, chứ không ở bên ngoài mà có thể uống vào như uống thuốc được. Mình e kế hoạch của bạn sẽ bị phá sản vì đi ngược lại những gì đã được chia sẻ… hi hi. Sản xuất mây thứ thuốc đó còn dễ bị bóc lịch nữa. Tóm lại tìm hạnh phúc ở bên ngoài mình là phương pháp tà đạo.
anh à thế khóa học thì đông không hả anh. Theo em thì ít người có lẽ tốt hơn chăng. Và thực sự chúng ta học tập thì có nên quá mức lên không luôn căng thẳng và tập trung để thành tích cao nhất. Chúng ta sẽ có lúc phải giấu nghề để vượt lên hay chúng ta nên rộng mở lòng mình? mong anh cho ý kiến
Nếu em là một lãnh đạo và em không bao giờ chia sẻ với ai thì bao nhiêu người sẽ muốn em lãnh đạo họ? Em nên suy nghĩ theo hướng làm thế nào để mọi người cũng có lợi.
Hôm nay mình vào từ khoá ” Làm thế nào để cảm thấy hạnh phúc”. Vì bản thân minh chưa bao giờ mình tự xảm thấy mình hạnh phúc cả. Mình luôn cảm thấy không tự tin về hình thức, không hài lòng về cuộc sống, không thích công việc của chồng, hay càng không hài lòng về tất cả mọi thứ xung quanh. Mình đọc bài Khoa viết, mình không nói là minh đã cảm thấy hạnh phúc hơn, nhưng có lẽ mình đã cảm thấy mình đã hạnh phúc hơn rất nhiều người, mình đã hơn rất nhiều người khi mình có đầy đủ gia đình, bố mẹ, có 1 người chồng, và có 1 đứa con xinh xắn. Nhưng mình vẫn muốn hỏi rằng: Làm thế nào để cảm thấy hạnh phúc?
Chị đọc tiếp bài viết tiếp trong loạt bài bàn về hạnh phúc nhé.
Hạnh phúc với em là hàng ngày được sống hết mình cho cuộc sống!
Riêng trường hợp của chị, em thấy chị có thói quen dựa dẫm vào những thứ bên ngoài, thói quen đổi tại hoàn cảnh. Chồng, con, gia đình chỉ là vẻ bề ngoài của hạnh phúc thôi. Chị đã từng lắng nghe nội tâm của mình để cảm nhận hạnh phúc bên trong chưa. Hãy thử thay đổi thói quen đổ tại hoàn cảnh và tự chịu trách nhiệm cho chính mình. Chị sẽ thấy chị trưởng thành hơn và đó là bước đầu của hạnh phúc.
Chào anh Khoa,
Em vô cùng cảm kích trước những gì anh làm. Những bài viết, những gì anh chia sẻ thật sự đã mang lại rất nhiều lợi ích cho các bạn trẻ. Nó không những dạy các bạn cách sống yêu thương mà còn giúp các bạn nhận ra đâu là chân lý sống. Anh đã thực sự vực dậy được tinh thần của không ít những con người. Hy vọng những bài viết của anh sẽ đến với thật nhiều người. Hy vọng anh tiếp tục chia sẻ nhiều hơn nữa với các bạn trẻ.
Hạnh phúc nằm trong giấc mơ của em 😡 😡 😡
Hạnh phúc có thể nằm trong cuộc sống của em nếu em chọn điều đó.
Có người cảm ơn, có người ca ngợi nhưng với em điều này là một điều luôn đúng anh ạ. Có lẽ chưa ai từng nghĩ về hạnh phúc của mình nên học mới thấy có ý nghĩa tới vậy. Hạnh phúc thực sự luôn tồn tại bên trong con người chúng ta chỉ cần chúng ta muốn là nó sẽ tới chỉ vậy thôi ạ. Nhưng em vẫn cảm ơn anh rất nhiều vì anh đã nói ra cho rất nhiều người hiểu thêm về điều này
Với em hạnh phúc chỉ đơn giản là được nhận và được cho một nụ cười hiiii ^.^
thật sự em cũng không hiểu hạnh phúc là gì nữa?đã từ lâu em không được dám tìm hiểu hạnh phúc là gì?vì em sợ em biết được mình không bao giờ đuơc hạnh phúc nữa.ai có thể giúp em biết được hạnh phúc là gì không?
bi h e dag rat hanh phuc’ 😡 vi` e da~ doc dc nhug dong sẻ chia cua moi nguo*i 🙂 .dung the day’.hay tran trong va hai long voi nhu*ng j` minh` dag co’ :-bd
Em đọc tiếp những bài tiếp theo trong loạt bài này nhé.
bài viết của anh thật ý nghĩa , em đang tìm lại được dần những hạnh phúc của mình rồi
Cảm ơn em
Cảm ơn vì bài viết rất hay của Khoa,mình hoàn toàn nhất trí với những quan điểm của Khoa hãy cố gắng hết sức mình để đạt được những gì mình mơ ước, sau đó thì hãy tận hưởng những gì mình đang có thì sẽ hạnh phúc, chắc thế mà VN được xếp hạng là một trong 10 quốc gia hạnh phúc nhất trên thế giới,mặc dù qua 4000 năm lịch sử, sở hữu một tài nguyên vô giá nhưng đất nước VN vẫn còn xếp trong top nghèo của thế giới, và chung quanh bạn còn biết bao là nghịch lý, khoảng cách giàu nghèo ngày càng gia tăng, kẻ ăn không hết người lần chẳng ra.
Bạn có hạnh phúc không khi tất cả những sự cố gắng hy sinh của bạn chẳng được đền đáp gì, chỉ có oan trái và bất công. Có lẽ con đường bạn đi chỉ có hoa hồng, nên bạn chưa thấy được tại sao nhiều người cả đời vẫn chưa tim ra hạnh phúc.
Bạn nghĩ gì khi một ngày nào đó bạn không còn được làm công việc mà mình yêu thích?
Bạn sẽ ra sao khi người bạn yêu thương nhất, tin tưởng nhất phản bội bạn.
Bạn sễ làm gì khi một hôm ra đường, một hung thần trên đường phố tông thẳng vào bạn, người thân yêu nhất của bạn ra đi không một lời từ biệt.Thay vì bắt tên hung thần phải trả giá cho những đau thương mà hắn đã gây ra cho kẻ khác, thì bạn phải chạy đủ nơi để đòi lấy sự công bằng và công lý.
Bạn ơi, ai cũng ước mong hạnh phúc cả, nhưng để có nó không hề giản đơn đâu, bạn xuất thân từ đâu,gia đình, xã hội có tạo điều kiện cho bạn hay không? Cơ may có mĩm cười với bạn hay không.Hơn nửa cuộc đời, quay nhìn lại, mình thấy chả có mấy ai thật sự hạnh phúc đâu bạn, mình rất thích câu thơ này của Tản Đà. “Dân hai lăm triệu ai người lớn, Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con”.
Dẫu sao cũng chúc mừng bạn, vì những gì bạn đạt được, vì những hạnh phúc bạn đang có, mong rằng mọi người dân VN ai cũng tài giỏi và hạnh phúc như bạn.
Chào chị Xuân,
Trong cuộc sống thì lúc nào cũng có những điều không như ý. Ngay cả những người giàu có hoặc quyền lực nhất trên hành tinh này cũng không thể hạnh phúc nếu họ chỉ chú trọng vào những điều họ không làm được hoặc những điều họ không như ý.
Tôi sinh ra trong một gia đình rất nghèo. Thứ tài sản duy nhất ba mẹ tôi có lúc sinh tôi ra đời là một cái bàn và một cái giường.
Khi còn ẵm ngửa, tôi đã có giấy báo tử vì trúng độc phấn em bé giả dẫn đến viêm màng não. Hàng ngàn đứa trẻ chết. Tôi may mắn sống nhưng vẫn phải sống với những di chứng của nó.
Thời tôi học cấp 1, tôi thường xuyên bị bạn bè ăn hiếp và thường xuyên phải đánh nhau vì tôi học trong một trường tiểu học khá phức tạp (nhiều người cùng lớp lớn hơn tôi vài tuổi).
Gia đình tôi cũng không thật sự hạnh phúc như mọi người thường nghĩ. Ba mẹ tôi đã ly thân mười mấy năm.
Và con đường học tập của tôi cũng chẳng hề bằng phẳng. Tôi thi trượt nhiều lần. Có khi tôi đã phải đứng chót lớp. Rồi khi tôi đến gần với thành công, tôi vuột mất danh hiệu thủ khoa tốt nghiệp trung học chỉ vì một sai sót nào đó trong khâu chấm thi (mà tôi không biết kiện ai).
Khi đi du học, tôi cũng phải đi từng nhà hàng xin chân bồi bàn để kiếm sống.
Tôi cũng từng bị một người tôi hết sức yêu thương trong 4 năm trời quay lưng lại với mình.
Gia đình tôi không khá giả, cho nên tất cả những gì tôi mong muốn tôi đều phải tự lực. Ngay từ khi học cấp 3 tôi đã phải làm thêm để kiếm tiền phụ gia đình.
Khi tôi ra trường đi làm, công ty đầu tiên tôi cống hiến hết mình thì lại phá sản chỉ vì ông chủ tôi làm ăn gian dối, lừa đảo chính phủ. Còn tôi, tôi bị quịt mất 3 tháng lương và còn bị cảnh sát kinh tế xét hỏi cứ như tội phạm.
Vợ chồng tôi cũng không có một đám cưới hoành tráng như bạn bè. Tôi cũng chẳng có căn nhà nhỏ được ba mẹ tặng cho như bạn bè sau đám cưới.
Vợ chồng tôi đã phải ở trong căn phòng trọ 12 mét vuông gần 2 năm trước khi có được căn nhà riêng của mình.
Khi ra kinh doanh, tôi đã thất bại 3 lần trước khi bắt đầu có được những thành quả ban đầu. Và việc có được những thành quả đó cũng không phải đơn giản, vợ chồng tôi đã phải vượt qua rất nhiều thử thách, phải hy sinh nhiều thứ để có được. Và con đường phía trước vẫn đầy chông gai. Chị có thể đọc ở đây )
Cho nên, việc con đường đời tôi đi có rải đầy hoa hồng không thì xin phép để chị và các bạn độc giả quyết định.
Điều quan trọng tôi muốn nói thông qua bài viết về hạnh phúc là: Hạnh phúc không phải là mọi thứ đều phải diễn ra tốt đẹp như ý mình. Hạnh phúc là nhìn thấy những thứ tốt đẹp trong cuộc sống của mình.
Chúc chị sẽ tìm thấy hạnh phúc.
Trần Đăng Khoa
Chị là người có thói quen nhìn đời bi quan. Chỉ chú trọng vào những mặt thua thiệt. Còn mặt được thì không chú trọng. Chị hạnh phúc hơn những người què mù dị tật vì chị gõ được vi tính. Hoàn cảnh không quan trọng, bằng cặp mắt nhìn đời của chị. Chị có thói quen so sánh thiệt hơn. Hãy vị tha hơn nữa, bao dung cho người khác và cho chính bản thân mình trong quá khứ. Sự phản bội của người khác tuy cũng đáng buồn nhưng nó sẽ qua đi mau nếu học được cách tha thứ và tìm lại hạnh phúc bằng cách tự lắng nghe nội tâm mình. Sự phản bội không đáng sợ bằng việc chính cặp mắt nhìn đời bi quan của mình đang phản mình, hại mình.
Chuyện kể rằng: Một bà cụ có 2 cô con gái. Một cô bán giày dép, một cô bán áo mưa, ô dù. Khi trời nắng, bà cụ khóc thương cho cô con gái bán ô dù bị ế hàng. Khi trời mưa, bà lại khóc thương cho cô kia vì bị bán ế giày dép. Một người tốt đã cho bà lời khuyên: Khi trời nắng nên vui vì cô bán giày dép đắt hàng. Còn khi trời mưa nên vui vì cô bán ô dù đang bán chạy. Vậy đó, cuộc đời có 2 mặt tốt xấu, người bi quan luôn nhìn vào mặt tiêu cực và than thở đổ lỗi cho số phận.
Những người bi quan quá chú tâm vào những gì tiêu cực, vô tình họ hút về mình muôn sự rắc rối. Họ than vãn, đổ lỗi và làm tình hình tồi tệ thêm.
Hãy điều chỉnh lại lăng kính cuộc đời và tự chịu trách nhiệm cho chính cuộc đời mình, để cảm nhận hạnh phúc.
Em thấy bài viết này rất hay, và anh đã đánh đúng tâm lí của em, sự thất là bấy lâu nay em chỉ đi tìm hạnh phúc ở những điều mà anh goi đó là hạnh phúc tức thời, lâu này em đâu có nghỉ là hạnh phúc ở trong chính bản thân của mình và nó dễ tìm thấy đến thế.
Cảm ơn anh rất nhiều bây giờ thì em đã biết là thế nào để tạo ra hạnh phúc của mình.
Anh Khoa ơ, anh có thể cho em hỏi điều này ko? em là sinh viên của trường ĐH Đồng Tháp, năm nay em vừa mới ra trường, nhưng em lại chưa muốn đi dạy ngay bây giờ bởi gì ước mơ của em là trở thành một Dược sĩ, 3 năm trước em thì đại học vào trường ĐH Y Dược Cần Thơ nhưng em ko đậu, lúc đó em rất khủng hoảng và chụi nhiều áp lực từ nhiều phía, lúc đó em chỉ nghỉ là có trường học là được rồi, do đó em đã làm đơn xét vào trường ĐH Đồng Tháp. và định từ bỏ ước mơ của mình vì em ko tinh vào bản thân mình, và sau khi em được người bạn giớ thiệu với em về cuốn sách “tôi tài giỏi bạn cũng thế” ,nên em cảm thấy tin tưởng vào mình nhiều hơn, do đó em quyết định là năm sau em sẽ thi lại đại học.
Em có nói với mẹ của em, thì mẹ em ko nói gì nhưng em thấy mẹ em có vẽ hơi lo lắng. Điều em muốn hỏi anh là quyết định đó của em có đúng ko? xin anh cho em ý kiến. Cảm ơn anh.
Cảm ơn em. Anh rất tiếc anh không thể nói rằng quyết định của em đúng hay sai vì chỉ có em mới là người duy nhất có đầy đủ thông tin về hoàn cảnh của em, về bản thân em, về gia đình em, về môi trường sống của,… Đó là những thông tin cần thiết để đi đến quyết định mà chỉ có em mới có đủ nhất, chi tiết nhất.
Tuy nhiên, anh tin rằng, bài viết sau sẽ giúp được em:
http://www.tgm.vn/12/mot-quyet-dinh/
hjj đọc được cảm xúc thật sự của mọi ngươi em thay zui zui , anh khoa noi that dung hanh phuc chang phai cai gi xa la kho tim ma do la nhung dieu that gian di o ngay ben ta , ngay truoc e cung hay trach minh đu thu , buon roi that vong… that may man e chua đủ tuoi đe ma chiem nghiem nhung đieu quý giá trong cuộc sống nhưng e cung trai qua mọt vài kho khan nho nhỏ khi ong ba e mat roi mot lan me e bi ngo doc lam e run so se mat me(me e vô viên rùi hôm sau được về) … nhieu chuyen da lam cho e duong nhu mong thoi gian quay tro lai de minh co thẻ lam duoc nhieu hon … Và bây giờ thì e lớn hơn rồi nhé e chỉ la sv đai hoc binh thuong , bô me e đi lam thuê , anh chi em không phải là ki su , bác sĩ nhung e thay minh hanh phuc lam khi duoc sinh ra ,dù bo me co lam gi di chang nua con van yeu va biet on bo me nhat tren doi ! anh chi khong can la ki su hay bac si e van luon quý trong và tu hao , con biet con khong phai la nguoi tai gioi nhat nhung bo me van luon tu hao và đọng vien cho con co gang ! con yeu gia dinh minh lam , a nhung nguoi ban tot nua ma tat ca nhung vui buon gian hon se tro thanh nhung ki niem dep hjj cam on tat ca moi nguoi nhé ! minh chua phai nguoi tot nhung minh se co gang , đung nen coi cuoc doi nay chi co minh thoi chu , hay luon mim cuoi voi moi dieu xung quanh , sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình!
Nếu chỉ cho mà không nhận bạn sẽ nhanh chóng teo tóp. Hãy cho đi và đón nhận một cách CÂN BẰNG. Chúc vui.
Hạnh phúc là khi ta cảm thấy trong cuộc sống này ta còn cảm nhận được sự quan tâm của người khác cảm thấy cuộc sống tươi đẹp và luôn phấn đấu để có được hạnh phúc tốt hơn. Theo tôi hạnh phúc đơn giản nằm trong suy nghĩ của chính mình.
Cảm ơn những chia sẻ của bạn 🙂
cam on anh! cam on nhung dieu that gian di nhung lon lao ma anh da mang lai cho doc gia trong do co em, tu truoc toi gio moi khi gap chuyen buon hay gap dieu khong may man em van luon tu ran vat trach o troi va so phan tai sao lai khong cong bang voi mjnh va luon khien minh khong duoc hanh phuc em luon tu hoi hp la gi?va lam the nao de mjnh luon duoc song vui ve va hanh phuc nhung gjo a da giup em hieu duoc hanh phuc la nhung dieu gian di no luon ton tai quanh chung t neu ta biet cam nhan no.chuc a luon hanh phuc va thanh cong.
Truoc day minh thuong hay mac cam tu ti, cuoc song cua minh ko co niem vui. Tu khi doc duoc nhung dong cua ban minh thay cuoc doi nay that dang song, thay yeu ban than minh hon va bang long voi nhung gi minh dang co. Va minh rut ra duoc cho minh mot phuong cham song la: ‘ hay tien len trong bat ky hoan canh nao voi mot tinh than lac quan’
thời gian bận rộn,nay mới có dịp đọc những gì anh Khoa viết,thanks anh,vì anh đã giúp em khẳng định những cái e nghĩ về hạnh phúc,nó thật là đơn giản,bên cạnh mỗi chúng ta mà chúng ta không biết,cứ mãi theo đuổi những hạnh phúc xa vời và ngắn ngủi,cấm 1 ổ bánh mì trên tay,tôi đã cảm thấy hạnh phúc hơn rất nhiều với đứa bé ăn xin,được cha mẹ chu cấp học đại học,tôi đã cảm thấy hạnh phúc rất nhiều so với bao bạn đồng lứa…hạnh phúc luôn bên ta,hãy trân trọng và cảm nhận chúng.
” thở vào tâm tĩnh lặng, thở ra miệng mỉm cười
An trú trong hiện tại, giờ phút đẹp tuỵêt vời
Ta có bao ngày vui, bao ngày sống trong cuộc đời
Có bao ngày buồn những ngày ấp ủ tương tư
Dòng thời gian trôi nhanh, nhanh như là thác lũ
Cuốn hoa ngàn về chân trời có tuổi không tên
Thân ta như dòng sông trôi vào biển rộng.
…………………………………………………”
vâng em nghĩ quan điểm của anh về hạnh phúc rất đúng, vì cuộc sống là vô thường mà còn người ta thường mãi mê đi tìm những cái bất thường mà lại cho là thường để rồi quên mất những thứ quí báu mà tạo hoá và cuộc sống đang ban tặng cho ta.
Hãy mở hồn ra đón lấy những vang động của cuộc đời và tận hưởng chúng, kể cả những nỗi khổ buồn đau xảy đến với chúng ta thì chúng ta cũng hãy mỉm cuời và ôm ấp chúng vào lòng rồi cho nó trôi đi. đừng bực tức đừng giận giữ hãy luôn giữ tâm hồn bình an để nhìn mọi thứ trở nên trong sáng và đáng yêu. Mỗi giờ phút là mỗi sự sống hãy cảm nhận và quan sát.
Hạnh phúc trong quyễn là chu tư duy, thay đổ vận mệnh của tác giả adam khoo. em rất thích. giờ lại được anh chia sẽ lần nữa và cụ thể hơn. em sẽ giữ quan điểm nay suốt đời.hồi nhỏ năm học cấp 1 cấp hai em dc nhiều sự động viên những lời khen của mọi người em học rất giỏi và còn thành công trong nhiều cuộc thi ncuar trường. lên cấp hai những thành công đó cũng có nhưng ít hơn.em cứ hay suy nghĩ về câu hỏi vì sao phải cố gắng phải thi đua chi vì một lời khen thì có ý nghĩa gì.lên cấp 3 thành tích của em lại giảm rõ hơn.em đã không cảm thấy hạnh phúc vì em không có nhiều bạn bè, em không giao tiếp tốt, em đọc rất nhiều sách để thoát ra khỏi sự luẫn quẫn đó. sách đã truyền cảm hứng cho em rất nhiều nhưng hầu như chỉ là tức thời.em đã không đưa nó vào cuộc sống nhiều khi em thấy mình suy nghĩ già đi mất sự vô tư của tuổi trẻ. em thích ngành kinh tế , em thích sự năng động nhưng em đã quyết định thi và đậu vào trường ngành kỉ thuật, em đã không tự tin vao bản thân mình vì không có mỗi quan hệ làm sao em có thể làm được điều đó.vào sài gòn tiếp xuc với ngành kdtm làm em tự tin hơn em muốn chuyển qua một ngành kinh tế, đặc biết là sau khi đọc xong quyển sách của anh adam
trước em đã đọc khá nhiều sách,em cứ luôn có câu hỏi mình là ai, tại sao cuộc sống này lại có nhiều lúc chán ngán. đã có thời gian em cảm thấy sợ việc đọc sách vì nó chả giúp dc gi mà có những lúc em đã nhìn tiêu cực về thế giới làm e cảm thấy sợ, quyển sách của anh adam đã làm em lấy lại sự thích đọc sách. nhìn những mục tiêu anh ấy đặt ra có lúc em cảm thấy bị ngợp. em đọc đi đọc lại chương thiết kế vận mệnh và em quyết định thử thay đổi xem sao. em thấy mình đặt ra cả đương đi cho cuộc đời từng ngày, từng tuần, từng thánh, từng năm .. cảm thấy hơi rập khuôn và it tự do hơn, nó khá gò bó, giống minh làm theo một chương trình cài sẵn?điều nữa là những người thanh công như anh, anh adam…khi nào cũng có lịch làm việc dày đặc, liên tục…luôn làm việc như một cái máy không có thời gian nhiều để nhìn lại bản thân và nhìn mọi thứ xung quanh.nhiều lúc em cảm thấy như vậy vào năm học phải hoat động liên tục không thể đứng lại nghỉ ngơi lâu dc mà khi ngày hè chiều khi thấy chán ngán khi không có việc gì làm. anh có thể giải đáp giúp em hay cho em một lợi khuyên được không. chân thành cảm ơn anh. chúc gia đình anh luôn hạnh phúc
Cảm ơn em đã chia sẻ. Những người như anh và Adam không làm việc như một cái máy đâu em, mà làm việc với niềm đam mê. Anh vẫn thường tưởng tượng nếu anh có 1 tỉ đô la thì liệu anh có tiếp tục công việc mình đang làm hay không? Câu trả lời là có vì công việc này là một phần của cuộc sống của anh. Đơn giản vậy thôi 🙂
Chao ban Khoa!Rat vui khi duoc lam quen voi Ban.Toi la Thanh,la pho giam doc kiem Thong dich vien tieng Nhat cua cong ty Nhat Tinh Viet,cung sinh nam 1981 nhu Ban.Ong Sep nguoi Nhat cua toi Ong Nakagawa Hidehiko va Toi rat thich va dong cam voi nhung viec ban da,dang lam.Hi vong se co co hoi duoc hop tac voi Ban trong du an lam cho 1 trieu ban tre Viet Nam hanh phuc ,thanh dat,…hon trong 10 nam nua.Neu co dip mong duoc gap Ban de noi chuyen,chia se ,….tai Thanh pho Ho Chi Minh!
Cảm ơn anh. Tôi đã chuyển yêu cầu của anh sang bộ phận phát triển kinh doanh.
1 ngày mới tuyệt vời khi em may mắn đọc được bài viết này của anh.Nhưng em sợ những suy nghĩ tốt đẹp này có thể theo em 1 ngày , 2 ngày nhưng ko thể là mãi mãi, em sợ đến 1 lúc nào đó, những trở ngại, những tác động của hoàn cảnh cuộc sống lại làm em mất phương hướng. Có phải ai cũng sẽ phải trãi qua những giây phút như thế? Làm sao để những suy nghĩ lạc quan, những dự định, những nhiệt huyết mãi theo mình? Có phải bất cứ điều gì cũng phải đánh đổi mới có được? và làm sao để biết được rằng điều mình đem ra đánh đổi là giá trị hơn những gì mình đạt được?Có khi nào mình sẽ hối hận vì sự đánh đổi đó?
Đừng lo lắng quá nhiều. Hãy bình thản mà sống theo cách mà mình tin đang giúp mình hạnh phúc 🙂
em thay anh khoa noi cung co phan dung nhung ma cung rat kho thuc hien duoc dieu do.vi chung ta can phai co muc tieu trong cuoc song de tu muc tieu do tim duoc hanh phuc, neu ma tu tao ra tu thoa man voi nhung gi minh dang co thi phai chang chung ta se mai dung lai o mot moc dung nao do.nhieu luc chac em cung phai lam nhu anh noi.hihi.nhin cuoc song nhin moi thu xung quanh mim cuoi va yeu doi hon.nho co cau noi cua anh ma em tim duoc loi thoat khi buon.nhung chi lau lau thoi phai thoat khoi no de quay ve cuoc song hien thuc chu.hihi.
Cám ơn thầy Khoa và thầy Adam , hai thầy đã cho em biết được một thứ hạnh phúc quý giá nhất trong cuộc đời, và thấy rõ được trước mắt mình đang có một chiếc ” cup ” quý giá.
Bạn đã bao giờ bị mất ngủ chưa nhỉ? Khi đó bạn thường cố ngủ, nhưng càng cố ngủ, càng dùng lý trí để ngóng đợi thần ngủ đến bạn lại càng…mất ngủ. Khi bạn thả lỏng cơ thể, để mọi suy nghĩ, cảm xúc đến và đi tự nhiên, đừng quan tâm đến chúng rồi một lát sau bạn sẽ chìm vào giấc ngủ dễ dàng…
Theo tôi, hạnh phúc cũng như thế, nó vừa nằm trong bạn, nó lại luôn hiển bày trước mặt bạn, là thực tại nhiệm màu, bạn đừng đi tìm nó, cứ mở lòng sống cho trọn vẹn và sâu sắc …hạnh phúc sẽ đến. Bạn còn đi tìm cầu hạnh phúc, bạn còn bị mắc kẹt vào suy nghĩ “tôi chưa có hạnh phúc nên tôi phải đi tìm hạnh phúc” thì ngày đó hạnh phúc chưa đến với bạn…
“Không có con đường đi đến hạnh phúc, hạnh phúc chính là con đường…” Đi đi, rồi bạn sẽ thấy
Cảm ơn bạn đã chia sẻ 🙂
CÁM ƠN ANH KHOA NHIỀU NHÉ.
NHẬN ĐƯỢC MAIL ANH GỞI MÀ EM CHƯA TRẢ LỜI CHO ANH ĐƯỢC.CÁM ƠN LỜI CHIA SẺ CỦA ANH.
CHÚC ANH THÀNH CÔNG.
hạnh phúc không khó tìm và hiện tại em đang cảm thấy rất hạnh phúc. em có gia đình êm ấm, có cuộc sông tự do như mong đợi, có một người yêu em chân thành và có cả tương lai mà ngay bây giờ đây em đang cố gắn dựng xây. em không đầy đủ về vật chất nhưng đó với em chỉ là một chặng đường thử thách để em trân trọng hơn giá trị của lao động.
nhưng nghĩ lại một người bạn, sinh ra không lâu ba mẹ đã qua đời. không thể đi học được bạn phải ra đời sớm. cuộc sống bon chen với tất cả những mặt trái của nó đã biến bạn thành một kẻ nay làm thuê chỗ này, mai chỗ khác. không có người yêu thương, không bạn bè thân thiết, không may mắn gặp một cánh tay nào nâng đỡ. có lẽ hơn 20 tuổi đời kỷ niệm chôn chặt trong kế mưu sinh. em không tráchh bạn là tại sao nhiều người cũng khó khăn nhưng họ đã chứng tỏ được bản thân mình và vươn đến thành công vì em biết những con người như bạn còn rất nhiều trong xã hội. em không biết nên tìm hạnh phúc của bạn ở đâu vì nếu giả như ở vị trí của bạn em chưa hẳn đã nhìn thấy hạnh phúc. vậy phải chăng như anh đã đề cặp. hạnh phúc không phải là một chiếc cốc xinh xắn dể thương mà là cái đựng trong nó. có đúng không khi hiểu hạnh phúc nhưng vẫn phải cần một chiếc cốc lành lặn, một ít coffee làm hương vị. có lẽ đúng khi ta đừng xem chiếc cốc đó là một chiếc cốc hữu hình, hạnh phúc của bạn đựng trong chiếc cốc cuộc đời ban. nó vỡ hay lành thì nó cũng chứa đựng cả một cuộc sống. có khổ đau đó nhưng chắc sẽ có hạnh phúc, thứ hạnh phúc mà nếu bạn tìm thấy được thì chắc chắn những người như anh, như em và như phần đa những con người chưa từng trải qua những tháng ngày sống trong “vũng bùn” của xã hội sẽ không cảm nhận được. với em ‘hạnh phúc đơn giản chỉ là một niềm đam mê để tiếp tục tồn tại trong cảm giác hân hoan khó tả’.
Khi đọc xong bài của anh Trần Đăng Khoa mình đã tự nói rằng..sao hôm nay mình may mắn thế..và đêm hôm qua mình cũng đã tự nói như vậy..vì mình đã được xem bộ phim nói về giá trị đích thực của hạnh phúc…và thực sự bây giờ mình đã hiểu được nó rồi…mình luôn tự hỏi bản thân mình vể điều này!..cảm ơn Anh Khoa vì giúp mình khẳn định thêm một lần nữa…hạnh phúc đúng như những gì Anh Khoa đã nói các bạn ạ!
Em đồng ý với anh về quan điểm ” make the best of everything”. Trân trọng cái đang có.nhưng về tình yêu, khi mà em đã như những người sinh viên về thăm thầy cũ kia, quá lo lắng về cái cốc mà không tận hưởng tình yêu là cà phê kia, nên cảm thấy không ổn, không thật sự cuồng nhiệt( em nghĩ thế). Thì có nên theo quan diểm trên la cố gắng sửa đổi theo ý mình không? Dù e vẫn nghĩ là sai thì sửa, tình yêu bây giờ chưa như ý thì thay đổi theo như mình muốn, kiểu không bằng lòng với thực tại thì thay đổi ấy, miễn xuất phát có tình cảm thật là được,sẽ không sợ sai. Nhưng bỗng dưng băn khoăn không biết thế đúng không, anh cho em lời khuyên với.
Em cảm ơn anh nhiều!
Em thật sự thích bài viết này của anh!
Tất cả mọi thứ trong hiện tại đều là sự lựa chọn của bản thân ta. Dù là niềm vui, nổi buồn hay là hạnh phúc, đó cũng là lựa chọn của ta… Hạnh phúc phải phát khởi từ tâm thì mới thật sự bền vững. Nếu cứ trông chờ vào ngoại cảnh tác động thì mãi mãi, hạnh phúc sẽ chỉ là những giây phút tức thời… Để có được hạnh phúc, cần phải biết chấp nhận và hài lòng.
Đây là những cảm nhận riêng em về hạnh phúc mà em đã nhận ra và luôn hướng tới. Ko biết có giống với anh ko nhỉ?
Và dường như, những suy nghĩ về hạnh phúc như thế này cũng góp phần nhiều trong mục đích “quản lý cảm xúc”. Nó hướng con ng đạt đến trạng thái lạc quan và vui vẻ. (vui vẻ và lạc quan thật sự xuất phát từ nội tâm).
Hì, nhiều bài viết của anh trong này rất hay. Em có thể copy về blog để có thể đọc và chia sẻ được ko ạ? Em hứa sẽ ghi nguồn rõ ràng! Mong anh đồng ý!
Cám ơn em. Tất nhiên em có thể chia sẻ những bài viết này miễn là ghi rõ nguồn rồi 🙂
Anh Khoa cho em hỏi vì mình học tập nhiều rất mệt mỏi mà ko có thời gian tập luyện thì hạnh phúc chỉ có ở nụ cười và thư giãn trong khoảng không nhưng cuộc sống thì phải mệt mỏi vậy nên làm sao hả anh
Câu trả lời của anh nằm trong 2 chữ: CÂN BẰNG. Khi cuộc sống mất cân bằng, quá nghiêng về một bên nào đó thì hiển nhiên chúng ta cảm thấy mệt mỏi vì phải cố gắng để đáp ứng nhu cầu cho bên còn lại. Cho nên em có thể tập xây dựng những thói quen tốt để từ từ điều chỉnh lại cuộc sống.
Chúc em thành công!
bài viết này của anh rất hay và em nghĩ nó thực tế. bài viết này có chuyển thể qua tiếng Anh không vậy anh? nếu có em có thể đọc nó ở đâu?
Bài này không chuyển thể qua tiếng anh em à 🙂
em mong anh se cho em vai phuong phap de thu gian vi học qua nhieu lam em nong nay va met moi rat nhieu. Em dang chuan bi dang ki khoa học anh ạ.
nick chat của anh khoa là gì zậy
Năm 2009, khi em sinh đứa con thứ 2, em được 1người bạn ở TP HCM cho em mượn quyển sách “con cái chúng ta điều giỏi” em rất vui vì nghĩ mình đã mai mắn đọc được quyển sách ấy, sau đó em mua được quyển tay trắng thành triệu phú, nhưng em không có thời gian để đọc (nói thế thì giống như đã chết nữa cuộc đời rồi đúng không anh ?. nhưng hoàn cảnh em thật thế đó, vừa mới sinh con đã ly hôn, bé lớn năm nay học lớp 4, chương trình khó hơn trước, phải nghiên cứu bài mới dạy được. Đứa thứ 2 thì quá nhỏ nên cứ quậy phá. Đi làm về nhà phải vật lộn với công việc gia đình, cuộc sống của em rất bận rộn, kinh tế cũng vậy, giờ em đang nghiên cứu “tay trắng thành triệu phú” … hì hì…Lúc đầu e photo ra mang theo bên người để đọc (đọc mọi lúc, mọi nơi)nhưng làm thế thì tốn kém và mất thời gian. Sách của anh tuy không nhiều tiên nhưng em quí lắm nên không thể mang theo bên người được. Anh có cho em tải nhưng không cho e in ra, vậy anh có cách gì chỉ em đọc với, em muốn đọc thật nhiều sách của anh.
Cám ơn chia sẻ của em. Anh nghĩ rằng em sẽ học được nhiều nhất khi em đọc sách gốc thay vì in ra, bởi vì sách gốc đã được xuất bản với chuẩn mực cao nhất có thể, trình bày rõ ràng, chữ to và hình ảnh màu sắc sinh động để giúp độc giả tiếp thu thông tin tốt hơn.
Chúc em vui vẻ và thu được nhiều điều bổ ích!
Tình cờ đọc được bài viết này….. Em đã khóc
Trước khi đọc bài này, em đã thấy rất chao đảo. Sự ích kỷ và cầu toàn của mình đã khiến em quên đi những điều đơn giản về hạnh phúc. Em đã thất vọng vì mình đã không hoàn thành những thứ mình đề ra. Em đã từng hứa sẽ cố gắng hết sức, sẽ làm tốt, nhưng lại vấp. Vâng, em có đứng dậy nhưng ít lâu sau lại vấp 1 lần nữa. Và cứ thế. Em đã thấy thực sự chơi vơi, thất vọng và muốn buông xuôi. Nhưng bây giờ em không muốn từ bỏ dễ dàng như thế. Hạnh phúc luôn ở bên trong em, lửa luôn ở bên trong em. Em sẽ trân trọng những gì mình có, em sẽ hạnh phúc trên con đường mình đi. Sẽ có lúc em lại vấp, nhưng giờ em đã thấy mạnh mẽ hơn rất nhiều. Em sẽ thay đổi và cố gắng hết sức, sống hết mình anh ah. Cảm ơn anh vì bài viết quá ý nghĩa!
Em lại nghĩ hạnh phúc là khi thấy những người thân yêu hạnh phúc. Những lúc chăm sóc gia đình em thấy hạnh phúc nhất.
Làm thế nào để hạnh phúc? vậy cái hạnh phúc đó là gì vậy? là sự thỏa mảng trong cuộc sống? vậy hãy nhìn lại sự bất công…nếu có 1 máy móc có thể đo sự buồn chán thì tôi ko nghĩ sẽ có 1 sự khác biệt giữa 1 người nghèo và 1 người giàu, giữa một người thông minh và một người ngu ngốc thì tôi ko nghĩ sự khác biệt sẽ quá to lớn. Mỗi ngươi khi sinh ra sẽ có một móc tiêu chuẩn, vậy nếu cuộc sống của họ dưới mức đó thì họ sẽ thấy thất vọng và ngược lại. Vậy làm sao để so sánh ai hạnh phúc hơn ai? Thế liệu có cần sự hạnh phúc? khi nó là mầm móng của sự lười nhát và khắc tinh của sự phấn đấu? Nhưng thiết nghĩ phấn đấu để làm gì khi cuối cùng cũng chỉ vì sự thỏa mảng, hay gọi cách khác là sự hạnh phúc? Chúng ta có thể tìm hạnh phúc theo cách này hay cách khác, điều đó phụ thuộc vào mỗi người, tắt cả mọi việc điều có cái giá của nó. Tốt nhất thì hãy cứ sống theo cách bạn nghĩ là tốt nhất mà bạn có thể trả dc!
em muốn đọc quyển sách phân tích về cái tôi của bản thân, nếu cái tôi quá lớn thì sao… nhờ anh chỉ giúp em nên đọc quyển sách nào a
Cám ơn chia sẻ của em. Anh nghĩ rằng trong trường hợp này việc tham khảo bài trắc nghiệm tính cách MBTI sẽ hữu ích với em hơn. Bài trắc nghiệm này do TGM mua bản quyền và phát triển tại Việt Nam. Thông qua kết quả trắc nghiệm, em có thể xác định được ưu nhược điểm của bản thân cũng như được gợi ý những hướng phát triển phù hợp trong tương lai.
Đây là bài trắc nghiệm tính cách được tin tưởng nhất hiện nay. Em có thể tham khảo thông tin và soạn tin nhắn để làm trắc nghiệm bản tiếng Việt tại đây: http://mbti.vn
Chúc em vui vẻ.
Hạnh phúc và thành công thầy nói rất ích lợi cho mọi người. Dựa vào đó mà áp dụng ắt có nhiều hữu dụng.
Nhưng hạnh phúc đó chỉ là da của hạnh phúc. chứ sao gọi là con người hạnh phúc được phải không thưa thầy.
Hạnh phúc không định nghĩa được, mà chỉ cãm nhận được như nước ai uống thì tự biết nóng lạnh vậy, Hạnh phúc có thể xem như một công án thiền. khi nào tâm luôn không loạn trước tham sân si của hoàn cảnh sống. Thì mới hiểu an lạc là như thế nào.
Thật sự thầy còn bao nhiêu tham vọng muốn thực hiện theo chu kì hạnh phúc để thành công…?
Còn chu kì để thành công sao gọi là hạnh phúc? Chỉ là thỏa mãn vui mừng bên cạnh lo âu và bất an mà thôi.
Một đứa bé chăn trâu và một diễn giã có hạnh phúc trong công việc của họ hay họ là người hạnh phúc.
Mỗi chu kì hạnh phạnh phúc có được cũng chỉ là da thôi.
Tôi xin phép được hỏi thày từ đâu có được hai chữ “HẠNH PHÚC” rồi mới bắt đầu hạnh phúc để thành công.
Tôi có chổ này không hiểu HẠNH PHÚC ĐỂ THÀNH CÔNG có giống như gà đẻ trứng trước hay trứng nở ra gà trước.?
Hay là chúng ta đang bắt đầu một cuốc sống có tư duy tích cực để tạo sinh khí niềm vui để đi đến thành công…?
Như thế hai từ “HẠNH PHÚC” có đặc nhầm chổ không thầy nhỉ.
Chúng ta có thể đơn giãn bắt đầu hạnh phúc được sao, sao dễ vậy phải không thưa thầy.?
Đọc những bài của thầy tôi học được nhiều điều quí báu.
Cám ơn thầy.
Hạnh phúc ở bên trong chúng ta, dễ hay khó cũng là do chúng ta quyết định mà thôi. Thành công và hạnh phúc không phải là 2 thứ gắn liền với nhau, cũng không phải là 2 thứ không thể tồn tại chung.
ai cũng muốn mình hạnh phúc, nhưngmình thấy thật khó thay đổi mình để tìm được hạnh phúc có những người rất đơn giản mọi việc thì luôn trẻ trung và hạnh phúc nhưng với những người luôn quan trọng hóa mọi vấn đề thì đi tìm hạnh phúc thật là khó , làm sao đây để thay đổi suy nghĩ trong con người mình điều đó với mình thật là khó , măc dù mình biết còn nhiều người không thể hạnh phúc như mình được
Chào Anh Khoa!
Đọc bài viết của anh tôi thấy rất thú vị về cách tiếp cận đối với một khái niệm trừu tượng mang tên “hạnh phúc”.
Hạnh phúc đúng là rất trừu tượng nên tôi nghĩ cách tiếp cận nó cũng rất đa chiều và đôi khi cũng mang tính trừu tượng. Bản thân tôi có vài cảm nhận muốn chia sẽ thêm với anh. Anh cho rằng “hạnh phúc nằm trong chính bản thân mỗi chúng ta” và anh cho rằng “hạnh phúc không bao giờ tồn tại” để thống nhất một vấn đề thì liệu có mâu thuẫn không?. Mâu thuẫn là vì anh vừa định vị nó và lại phủ nhận nó vậy cơ sở nào để anh định vị nó? Theo tôi hạnh phúc nếu xét theo một nghĩa hẹp, một khía cạnh riêng rẽ nào đó liệu có phải là một dạng nhu cầu của sự thỏa mãn của con người, mà con người cụ thể đó mơ ước có được. Và khi con người đạt được cái mơ ước cụ thể nào đó, thì cái khoảnh khắc hạnh phúc đối với người đó chỉ xuất hiện trong một thời gian rất ngắn, và sau đó khi cái mơ ước không còn là mơ ước nữa mà là sự thực rồi, con người lại đặt ra một mục tiêu – tiêu chí hạnh phúc mới, có thể là cao cấp hơn. Ví dụ như anh mơ ước có cái xe máy, anh phấn đấu để được sở hữu nó và đến khi anh có nó, anh cảm thấy hạnh phúc trong một khoảng thời gian Delta(t) rất ngắng nào đó thôi sau đó anh chuyển sang mơ ước là cái xe hơi, và anh nghĩ rằng chỉ khi có ô tô thì mới thỏa mãn và cảm thấy hạnh phúc. Hay trong chuyện hạnh phúc lứa đôi cũng vậy. Như vậy hạnh phúc vừa tồn tại bên ngoài ta, khi ta mơ ước về nó và nó vừa tồn tại bên trong ta khi ta đạt được mơ ước đó. Hạnh phúc không phải là thứ cố định với mọi người và với mỗi con người, hạnh phúc có sự thay đổi theo mong ước của từng con người theo không gian và thời gian nhất định. Hạnh phúc xuất phát từ mong ước, có những mong ước có thể hiện thực hóa được, và trên cơ sở đó con người ta xây dựng những mục tiêu-kế hoạch cụ thể để có được nó, như vậy trong mục tiêu của con người có bóng dáng của hạnh phúc.
Cảm ơn anh đã chia sẻ. Hạnh phúc là một điều hết sức trừu tượng nên tôi luôn trân trọng những cách nghĩ khác nhau về hạnh phúc để học hỏi thêm.
Không đồng ý với tác giả: hạnh phúc chỉ là trân trọng những thứ gì mình đang có + chấp nhận chính bản thân mình. Hạnh phúc như thế là một hạnh phúc giả tạo, một sự nguỵ biện cho bản thân, một sự ỷ lại cho toàn xã hội. Hạnh phúc đích thực là phải vượt qua chính mình, đánh bại mọi chướng ngại vật, đạt được những mục tiêu mong muốn, và làm cho cuộc sống của mình và người khác tốt hơn.
Có hai chàng trai mắc bệnh béo phì nặng 120 kg. Một chàng cảm thấy hài lòng với cuộc sống của mình, suốt ngày ăn những món fast food khoái khẩu: pizza, hamburger, và làm công việc thủ thư nhàn hạ lương 3 triệu 1 tháng. Còn chàng kia, đến một hôm, cảm thấy cuộc sống của mình thật là khủng khiếp, nên tự ép mình giảm cân, phải sống một cuộc sống đau khổ khi phải từ bỏ những món ăn mình thích, phải tập thể dục một cách khổ sở một thời gian dài. Nhưng cuối cùng, anh chàng thứ hai sẽ tìm được một hạnh phúc đích thực.
Bạn nên đọc hết cả loạt bài trước khi đưa ý kiến nhé.
Quan điểm về hạnh phúc đúng lắm anh ạ. Nhưng có 1 người còn tiến xa hơn cả chúng ta. đi trước chúng ta cả Trăm năm. Sách của cụ cũng viết về vấn đề này.
Em có thể chia sẻ quyển sách nào không 🙂
Bài viết hay thanks